Page 12 - Không Phải Huyền Thoại
P. 12
Một phác thảo chân dung 11
Anh nói:
- Có một vài việc phải giải quyết gấp, ngày mai tôi đi Liên Xô...
Tôi hơi bị bất ngờ. Vì mỗi lần thủ trưởng Bộ ra nước ngoài đều có một
thời gian chuẩn bị, gần đây không thấy ai nói chuyện này.
Anh nói tiếp:
- Hôm vừa rồi, Quân y viện 108 phát hiện ở hàm tôi có một cái nhân.
Điện hỏi ý kiến Liên Xô, bạn bảo cần sang ngay.
Tôi bàng hoàng. Nếu có chuyện không may đến với anh giữa lúc cuộc
kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra quyết liệt...! Với cán bộ, chiến sĩ
trong toàn quân, Tổng tư lệnh chứứì là lũửi hồn của quân đội.
Chị Bích Hà cũng ở phòng trong đi ra. Khác với mọi lần, đôi mắt chị
lộ vẻ ưu tư. Tôi hỏi chị:
- Chị cũng đi với anh?
Chị nhè nhẹ gật đầu.
Người phục vụ mang ra ba bát chè sen nhỏ. Anh Văn chỉ ăn hết nửa
bát. Chị Hà im lặng cầm bát chè của anh ăn tiếp. Anlr Văn không nói
gì về công việc. Tôi biết cuộc gặp không kéo dài, anh chị còn phải chuẩn
bị cho chuyến đi ngày mai.
Khi tôi sắp ra về, anh Văn chỉ vào miệng:
- ở vị ữí này, thường là rất nhanh. Nếu qua kiểm ha ở Liên Xô, đúng
là có chuyện..., tôi sẽ bàn với anh làm gấp một đôi việc.
Tôi biết anh có điều muốn nhắn gửi lại cho mai sau.
Anh chìa tay cho tôi khi chia tay. Tôi lo lắng nắm tay anh:
- Cầu mong là sẽ không có chuyện gì...
Anh mỉm cười, nụ cưòi lúc nào cũng tươi, như để an ủi tôi.
Nhimg rồi chỉ vài tuần sau, anh đã trở về. Anh cho biết khi máy bay
mới tói Tasken, địa đầu Liên Xô, một đoàn bác sĩ của bạn đã tới đón tại
phi trường. Đồng chí trưởng đoàn chăm chú ngắm nhìn anh, rồi nhận
xét; "Với thần sắc của Đại tướng, tôi cam đoan là không có chuyện đó".
Và qua kiểm tra rất kỹ lưỡng, đúng là không có chuyện gì.
Chuyện này qua đi, không ai chú ý. Riêng tôi cứ nhớ mãi. Đây là lần