Page 37 - Huế Trong Tôi
P. 37
(ngày 15-3-1874). Nội dung Hòa ước Giáp Tuâl có những
điều khoản vô cùng nặng nề mà trong tưong quan lực
lượng phía ta không thể không châ'p nhận, nhưng với việc
thu hổi được 4 tủih thành trong đó có cả Hà Nội, như vậỳ
là vẫn còn duy trì hai miền Trung và Bắc của đâ't nước
liền một dải. Có thể nói đó là một thắng lợi vì đã giành
được một điều kiện cho công cuộc kháng chiến khi có thời
cơ, trong thắng lợi đó có phần đóng góp của Nguyễn Văn
Tường. Sau đó ông đã được triều đình thăng chức
Thượng thư Bộ Hình, sung đại thần Viện Cơ mật, rồi
Thượng thư Bộ Hộ kiêm quản Viện Thương bạc, chuyên
lo việc ngoại giao với Pháp. Với cương vị là người phụ
trách ngoại giao của triều đ'mh Huế, ông đã được giao
nhiệm vụ đặc trách xuống Thuận An để thương lượng với
Đô đốc Courbet và sau đó ký bản Hòa ước Harmand
(ngày 25-8-1883). Chứứi vào lúc Pháp nổ súng tâh công
đárứi chiếm Thuận An cũng là lúc vua Tự Đức mâl (ngày
17-7-1883), và theo di chúc để lại, ông được sung làm Đệ
nhâ't phụ chánh đại thần. Với tư tưởng chủ chiêh, ông đã
cùng Đệ nhâl phụ chánh đại thần Tôn Thâl Thuyêt kiện
quyết phế bỏ, trâh áp các phần tử chủ hòa thân Pháp, dù
rằng người đó là vua Dục Đức, Hiệp Hòa hay là các
hoàng thân quốc thích thân Pháp, ông đã cùng Tôn Thâ't
Thuyết có công lớn trong việc tích cực xây dựng cả một hệ
thống sơn phòng dọc theo miền núi của các tỉnh miền
Trung, trong số đó có cả thành Tân Sở ở Quảng Trị đế làm
căn cứ chiến đâh, phòng khi Kmh thành Huế bị Pháp
đánh chiếm. Với những đóng góp to lớn như vậy, đầu
35