Page 189 - Hỏi Đáp Về Quyền Con Người
P. 189
Đặc biệt ở thòi Lê là bộ Quốc triều hình luật (thế kỷ XV),
hay còn gọi là Bộ luật Hồng Đức. Bộ luật này đã kê thừa
những giá trị tinh hoa truyền thông về kỹ thuật lập pháp
và đặc biệt là tư tưởng nhân đạo của dân tộc, được nhiều
nhà luật học trong và ngoài nưốc coi là một trong bộ luật
chặt chẽ, đầy đủ, tiến bộ nhất của các triều đại phong kiến
Việt Nam, có thể xếp ngang hàng với những bộ luật nổi
tiếng trên thế giói. Bộ luật chứa đựng nhiều điều khoản có
ý nghĩa khẳng định và bảo vệ các quyền con người, tiêu biểu
như: bảo vệ tính mạng, nhân phẩm và tài sản của người
dân; bảo vệ người dân khỏi bị nhũng nhiễu bởi giới quan
lại, cường hào; bảo vệ những đối tượng yếu thế trong xã hội
(những người mồ côi, con nuôi, những kẻ đau ô"m không nơi
nương tựa, những người góa vỢ, góa chồng, tàn tật, nghèo
khổ không thể tự mình mưu sông, người chết không có thân
nhân...); bảo vệ quyển bình đẳng của phụ nữ... Đến triều
đại Tây Sơn, mặc dù chỉ duy trì được vương quyền trong
một thời gian ngắn (1789 - 1802), song qua một sô"chiếu chỉ
của Vua Quang Trung như chiếu lên ngôi, chiếu cầu hiền,
chiếu khuyến nông, chiếu lập học... cũng cho thấy, sự kế
thừa tinh thần nhân văn của dân tộc một cách rất rõ nét.
ở triều Nguyễn (1802-1945), mặc dù bộ Hoàng triều Luật
lệ (còn gọi là Bộ luật Gia Long) bị coi là khắc nghiệt, song
nhiều vua nhà Nguyễn cũng có những chính sách tiến bộ và
phản ánh tinh thần nhân văn, nhân đạo của dân tộc, trong
đó có những chính sách chiêu mộ người dân khai khẩn đất
hoang mà đã góp phần mở mang bò cõi cho dân tộc vể phía
Nam nhiều hơn tất cả các triều đại trước cộng lại...
189