Page 160 - Hỏi Đáp Về Quyền Con Người
P. 160
mở rộng đến tất cả những đối tượng khác bị hạn chế tự do
theo quy định pháp luật của các nước thành viên, chẳng
hạn như những người bị quản chế để học tập, lao động, rèn
luyện ở các trại cải tạo, trường giáo dưỡng, bệnh viện tâm
thần, cơ sở cai nghiện*, ủy ban cũng cho rằng việc đốì xử
nhân đạo và tôn trọng nhân phẩm của những người bị tước
tự do là một nguyên tắc cơ bản về nhân quyền trong tố tụng
hình sự mà các quốic gia thành viên phải áp dụng như một
yêu cầu tốĩ thiểu, không phụ thuộc vào nguồn lực sẵn có của
quốc gia và không mang tính phân biệt đốì xử dưới bất kỳ
hình thức nào^. ủy ban cũng nhắc lại rằng không nên coi
các trại giam là nơi để trả thù phạm nhân mà cần coi đó là
nơi để giúp họ hoàn lương®.
Trong pháp luật Việt Nam, các điều 20, 31 Hiến pháp
năm 2013, các điều 32, 37 Bộ luật dân sự năm 2005, các
điều 6, 7, 9 Bộ luật tố tụng hình sự năm 2003 và các Chương
XII, XXII Bộ luật hình sự năm 1999 sửa đổi, bổ sung năm
2009 cũng chính là sự khẳng định về mặt pháp lý về bảo
vệ quyền không bị tra tấn, đốì xử hay trừng phạt tàn ác,
vô nhân đạo hay bị hạ nhục. Cụ thể, trong tô" tụng hình sự,
Điều 6 Bộ luật tô' tụng hình sự năm 2003 nêu rõ: “Nghiêm
cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình”. Trong Chương
XXII (Các tội xâm phạm hoạt động tư pháp) của Bộ luật
1. Uy ban Nhân quyền của Liên hợp quốc, Bình luận chung sô'21,
đoạn 2.
2. Uy ban Nhân quyền của Liên hỢp quốc, Bình luận chung sô'21,
đoạn 4.
3. Uy ban Nhân quyền của Liên hỢp quốc, Bình luận chung sô'21,
đoạn 10.
160