Page 133 - Dị Ứng Trong Tai Mũi Họng
P. 133
về chẩn đoán, việc lập bệnh sử thường là đủ để tiến
hành cách ly bệnh nhân khỏi nguổn dị nguyên. Nếu
bệnh sử không đủ thì nên nhờ bác sĩ da liễu tìm kiếm
bệnh da liễu.
THỬ DỊ NGUYÊN TRỰC TìẾP ở RUỘT.
Các cuộc thử dị nguyên trực tiếp ruột có thể nhằm
định ra việc ăn khẹm. Các món ăn khem này có thể bổ
xung thêm các thức ăn sau những khoảng thcri gian
được vạch từ trước. Đây là một phương pháp thích hcfp
nhằm nhận ra thức ăn gây bệnh dị ứng.
Thể dưới lưỡi : thử dưới mũi (nhằm xác định các
bệnh dị ứng do thức ăn gây ra) không phải là một
phương pháp lâm sàng theo thói quen. Các vật liệu có
trọng lượng phân tử từ 30.000 - 50.000 bị hấp thụ
nhanh và có thể đưa đến phàn xạ tức thời trong vòng
10-20 phút. Cuộc thử này không cho phép phân biột
một phản xạ tức thời phụ thuộc IgE và tính không
dung thứ giả dị ứng (preudoallergische Intolerant). Nó
có thể đưa đến những phản xạ phụ trầm trọng như phù
thủng hầu. Vì vậy để chắc chắn hơn thì nên xác định
bệnh dị ứng do thức ăn bằng phương pháp khám xác*
định sưng dạ dày, và xác định độ nhạy cảm đối vội tân
dược bằng phương pháp của thày thuốc da liễu.
5.3. Xét nghiệm IN-VITRO.
TÓM TẮT : xét nghiệm In-vitro máu trong phòng thí
nghiệm cho phép xác định toàn bộ IgE và IgE đặc hiệu
dị nguyên trong huyết thanh cùng như sự giải phóng
133