Page 130 - Dị Ứng Trong Tai Mũi Họng
P. 130
3.4. DỊ ứng họng • cuống họng.
Đằng sau các bệnh sưng họng và cuống họng có thể
có bệnh dị ứng và giả dị ứng loại tức thời. Khi nó biểu
hiện ở họng thì có thể có thêm triệu chứng ngứa đườiìg
thính giác ngoài và tai ngoài, khi nó xuất hiệh ở cuống
họng (ít gặp hcm) thì có thể kèm theo hiện tượng
dyskinesic các dị nguyên gây bệnh cố thể là những dị
nguyên gây bệnh trong vùng mồm.
Có thể xuất hiện phản ứng chậm đối với các thuốc
nếu như uống thuốc hoặc khi uống đọng lại ở vùng
chuyển tiếp họng - cuống họng và ở phần hẹp thứ hai
của cuống họng (chẳng hạn khi thuốc viêm họng đọng
lại ở mổm trước khi nuốt). Hậu quả là phản ứng tiếp
xúc gảy sưng với hiện tượng phù, thỉnh thoảng rát. Trên
cơ sở bệnh sử, có thể tiến hành nội soi khi nghi có dị
vật, qua đó có thể thấy hiện tượng phù.
4. TAI
4.1. Bệnh sưng tai do dị ứng.
Có thể dùng kính hiển vi soi tai, thính lực kế để
chẩn đoán. Sđ trường hợp bị bệnh do dị ứng chiếm dưới
1/3 các trường hợp bị bệnh, cần phân biệt phản ứng phụ
thuộc IgE trong niêm mạc vách tai với phản ứng miễn
dịcii dị ứng cùa niêm mạc ỏ gần Ostium của ống thính
giác, vể nguyên tắc, ngưèũ ta cho rằng ở tất cả các
trưcmg hợp sưng tai do dị ứng thì cửa thâm nhập của dị
130