Page 315 - Di Tích Lịch Sử
P. 315

Long Hưng, Nhà thờ Long Hưng, Ngã Ba Cẩu Ga, Trường Bồ Để, Nhà Trí Bửu, Bến
           sông Thạch  Hãn,  Chốt Long Quang)  đã được  Bộ Văn hoá xếp hạng Di tích Lịch sử
           Quốc  gia  theo  Quyết  định  285/VHQĐ  ngày  12/12/1986.  Năm  1994,  di  tích  này lại
           được xếp vào hạng mục những di tích quốc gia đặc biệt quan trọng.
              Với vị trí chiến lược vể chính trị, kinh tế,  quân  sự,  Thành  cổ vừa là công trình
           thành luỹ quân sự, vừa là trụ sở hành chính của nhà Nguyễn trên đất Quảng Trị từ
           năm  1809 đến năm  1945. Từ thành có thể đi vào Nam hay ra Bắc bằng đường sông,
           đường bộ, đường biển đểu thuận tiện.  Lúc đầu, thành được đắp bằng đất.  Đến năm
           1837, Vua Minh Mạng cho xây lại bằng gạch. Khuôn viên Thành cổ Quảng trị có dạng
           hình vuông với chu vi tường thành dài 2.160m, thành cao 3m, dưới chần dày 13,5m,
           đỉnh dày 0,72m. Bên ngoài thành có hệ thống hào rộng bao quanh. Bốn gốc thành là
           4 pháo đài cao nhô hẳn ra ngoài. Thành có 4 cửa nằm chính giữa 4 mặt thành; tiến,
           hậu, tả, hữu xây vòm cuốn, vòm làm bằng gổ lim. Mỗi cửa có chiểu rộng 3,4m, phía
           trên có vọng lâu, mái cong, lợp ngói âm dương. Nội thành có các công trình kiến trúc
           như Hành cung, cột cờ, dinh Tuần Vũ, dinh Án sát, dinh Lãnh binh, Ty Phiên, Ty Niết,
           kho thóc, nhà kiểm học, trại lính. Trong đó, Hành cung được xem là công trình nổi bật
           nhất: bao bọc xung quanh là hệ thống tường dày, chu vi 400m, có hai cửa. Hành cung
           là một ngôi nhà rường, kết cấu 3 gian, 2 chái, mái lợp ngói liệt, trên có trang trí các họa
           tiết: rổng, mây, hoa, lá... Nơi đây thường để vua ngự và thăng quan cho các quan cấp
           tỉnh ở Quảng Trị hay tổ chức các lễ tiết trong năm.
               Cuối thế kỉ XIX, đầu thế kỉ XX, khi thực dân Pháp đặt chính quyển bảo hộ thì
           Thành cổ lại có thêm nhà lao, toà mật thám, trại lính khố xanh, cơ quan thuế đoạn...
           Dưới thời tạm chiếm, Mỹ -  ngụy biến Thành cổ thành khu quần sự, làm kho tàng quân
           đội và trung tầm chỉ huy chiến dịch toàn tỉnh, đổng thời mở thêm nhà giam để đàn áp
           phong trào cách mạng. Vì vậy, nơi đây đã chứng kiến nhiều cuộc đấu tranh chống Mỹ
           trong cuộc tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân  1968 và các trận chiến đấu oai hùng
           của quân và dân ta. Tiêu biểu nhất là cuộc chiến đấu ngoan cường đánh trả các đợt
           phản kích tái chiếm Thành cổ của Ngụy quyển Sài Gòn trong suốt 81  ngày đêm mùa
           hè đỏ lửa năm 1972.
               Chiến công giữ vững Thành cổ Quảng Trị là khúc tráng ca bất tử, đã đi vào lịch sử
           đấu tranh cách mạng của dân tộc Việt Nam những trang hào hùng nhất. Thành cổ như
           một bảo tàng ghi nhận hi sinh cao quý của biết bao chiến sĩ giải phóng quân và nhân
           dần Quảng Trị anh hùng. Trong 81  ngày đêm (từ 28/6 đến  16/9/1972), quân địch đã
           huy động tối đa lực lượng, phương tiện để chiếm bằng được Thành cổ vì đây là địa bàn
           chiến lược, có thể tạo sức nặng mặc cả với ta tại Hội nghị Paris. Không thể thống kê
           hết số bom đạn dội xuống mảnh đất này. Trong lửa đạn khốc liệt ấy, Thành cổ Quảng
           Trị với chu vi hơn 2.160m là “túi bom” của kẻ thù.  Báo chí phương Tây thời bấy giờ
           bình luận và so sánh số bom đạn Mỹ ném xuống chiến trường Quảng Trị khoảng 328
           ngàn tấn, tương đương sức công phá của 7 quả bom nguyên tử ném xuống Hirôshima
           (Nhật  Bản)  năm  1945.  Ngã ba  Long  Hưng  -   chốt bảo vệ Thành  cổ  phía nam  được
           mệnh danh là “ngã ba bom”, “ngã ba lửa” mà hết đơn vị này, điểu đơn vị khác quyết

                                  Một số   tícVi lịcVi sử -  VÀM VtoÁ Việt Nam
                                             c    3 2 0   >
   310   311   312   313   314   315   316   317   318   319   320