Page 161 - Di Chỉ Của Nền Văn Minh Xưa
P. 161
trước công nguyên, đến nhũng nãm cuối chế độ Cộng
hòa, việc sử dụng này ngày càng phổ biến. Các nhà tắm
ở Pompeii, các đền thờ miếu mạo, các thánh đường, các
nhà lưu trữ hổ sơ La Mã... ngày ấy đều đã dùng loại xi
măng thiên nhiên này, cho nên dộ vững chắc rất tốt. vì
vậy, mấy ngàn năm qua đi, ngày nay vẫn còn được
những dấu vết còn lại của thời cổ La Mã là vậy.
Cách dùng loại xi măng thiên nhiên này khá đơn
giản, chỉ cần xếp vật liệu đá hoặc sỏi, rồi trét đầy mạch
loại xi măng này là xong, khi khô nó sẽ kết dính vật liệu
đá sỏi vào với nhau. Ngoài tính vững chắc của nó, loại
xi mãng thiên nhiên này còn có tính dẻo, rất thích hợ
cho việc làm các hình vòm tròn hoặc các đường gẫy
kliúc. Cho nên người La Mã đã biết vận dụng nó để làm
các đỉnh mái tròn, vòng cung cửa, cổng, các chỗ lồi lõm
ở tường nhà, các kết cấu uốn khúc, v.v... Chính vì thế mà
thời đó việc sử dụng loại xi măng thiên nhiên này khá
rộng rãi.
Trong lịch sử kiến trúc, người Đông phương và Hy
Lạp cổ cũng biết dùng xi măng gần như La Mã, nhưng
là bằng loại đất trát tam hợp hoặc cát, nên chỉ có thể
dùng ở mặt nền bằng hoặc dưới đất mà không thể dùng
cho công trình trên cao như loại “xi mãng” do núi lửa
phun ra được. Cũng có thể là người La Mã cổ biết dùng
xi mãng thiên nhiên là sự gợi ý bắt đầu từ Hy Lạp,
nhưng họ biết vận dụng loại chất liệu do núi lửa phun
ra, đó là sáng tạo của người La Mã cổ đại, bởi vì chỉ có
162