Page 139 - Danh Nhân Đất Việt
P. 139

thần nàv xúi giục chúa sông một cuộc sông xa hoa
            dâm  đãng,  sưu cao,  thuê  nặng.  Thế nên  đã  có  rất
            nhiều cuộc  khởi  nghĩa  nổi  dậy,  cha  mẹ  lìa  con,  vỢ
            lìa  chồng,  Đặng  Trần  Côn  chứng  kiến  cảnh  ấy,

            mới  cảm  tác  viết  ra  khúc  "Chinh  phụ  ngâm",
            mượn  lời  một thiếu  phụ  có  chồng  đi  đánh  giặc  xa
            đã  ba,  bôn  năm  chưa  về,  kể  về  nỗi  nhớ  nhung,
            mòn mỏi đợi chờ trong tuyệt vọng,  đồng thòi phản

            đôi chiến tranh, căm giận bọn thống trị...
                 Khúc "Chinh phụ ngâm" ra đòi,  đã được nhiều
            người  yêu  mến,  truyền  tụng,  có  người  tinh  thông

            sô" mệnh, xem xong nói:
                 - Tinh thần tác giả trú t hết vào trong bài  này,
            sỢ không thọ được lâu.
                 Quả  nhiên,  chừng  ba  bốn  năm  sau,  Đặng

            Trần  Côn  mất,  lúc  â"y còn  rất  trẻ,  chỉ  khoảng  bô"n
            mươi tuổi.
                 Đoàn  Thị  Điểm,  khi  nhận  được  bản  "Chinh

            phụ  ngâm"  của  Đặng  Trần  Côn  rất  xúc  động,
            đồng  thời  cũng  rất  cảm  phục  tài  năng  của  người
            mà  ngày xưa  mình  đã chê là  trẻ  con.  Bà  liền  dịch

            bản  ngâm  khúc  ra  chữ  Nôm.  Nguyên  bản  chữ
            Hán  đã  hay  rồi,  mà  bản  dịch  cũng  được  coi  là

            tuyệt tác.  Bản dịch dịch theo thể thơ song th ất lục
            bát  nên  rất  nhịp  nhàng,  uyển  chuyển,  lược  bớt


             140                                ^íiỉih  nẮì^H    1 /ĩệ t
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144