Page 126 - Danh Nhân Đất Việt
P. 126

ngôi (lấy niên hiệu Gia Long), cho mời Nguyễn Du
    ra  làm  quan,  thoái  thác  không  được,  Nguyễn  Du
    đành  từ  biệt  cảnh  sổhg  dân  dã,  ra  làm  quan  với
    nhà  Nguyễn.  Những bài  thơ  ông viết  thòi  kỳ  này

    không  mấy  vui,  ông  thường  than  thở  mình  "sinh
    ra  vô"n không mang sẵn  tưống công hầu",  cho  nên
    "chưa  chết  thì  có  ngày  làm  bạn  vối  hươu  nai"...
    Bởi  có  lẽ  Nguyễn  Du  cho  rằng,  ra  làm  quan  là  bị

    nhốt  vào  lồng  cũi,  không  tìm  đâu  được  những
    ngày phóng khoáng tự do nữa...

        Năm  1813,  vua  Nguyễn  sắc  phong  cho  ông

   chức  Cần  chánh  điện  học  sĩ  và  cử  đi  sứ  Trung
    Quốc.  Trong  chuyên  đi  sứ  này,  ông  viết  được  tập
    thơ  Bắc  Hành  tạp  lục,  đây  là  tập  thơ  hay,  thể
    hiện  được  rất  rõ  lòng  ưu  ái  của  Nguyễn  Du  trước

    thời cuộc và những thân phận nghèo khổ dưới đáy
    xã  hội.  Đặc  biệt  là  những  bài  như  Long  thành
   cầm giả  ca  (Bài  ca  người  gảy  đàn  ở  thành Thăng
    Long),  Thái  Binh  mại  giả  ca  (Người  hát  rong  ở

   Thái  Bình),  sở  kiến  hành  (Bài  hành  về  những
    điều  trông  thấy)...  Ngoài  tập  thơ  trên,  ông còn  có
   các  tập  thơ N am   trung  tạp  ngâm  và  Thanh Hiên

   thi tập,  là những tập thơ có tính chất nhật ký,  ghi
    lại  những  sự  việc  trong  thòi  gian  ông  làm  quan
   với triều Nguyễn.  Nhưng nói đến Nguyễn Du phải


          tihÂỉi                                          127
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131