Page 121 - Danh Nhân Đất Việt
P. 121

Thuở  nhỏ,  Nguyễn  Du  rất  thông  minh,  lên
           sáu tuổi  bắt  đầu  đi  học,  sách  vở chỉ  xem  qua  một
                                   ✓
           lượt  là  thuộc.  Những  năm  tuổi  nhỏ,  Nguyễn  Du

           sống  trong  nhung  lụa,  nhưng  cuộc  sông  này  kéo
            dài  không  bao  lâu,  sau  đó  những  biến  cố  dữ  dội
           của  thòi  đại  và  của  gia  đình  đã  nhanh  chóng  đẩy

           ông  ra  giữa  bão  táp  của  cuộc  đời.  Mười  tuổi,
           Nguyễn  Du  mồ  côi  bô",  mười  hai  tuổi  mồ  côi  mẹ.

            Cả  mấy anh em  cùng  mẹ với ông chưa  ai  đến tuổi
           trưởng  thành,  nên  đều  phải  đến  ở  nhà  anh  cả

           Nguyễn  Khản  -  là  anh cùng cha  khác  mẹ,  lúc này
           đang làm  Tả  thị  lang  Bộ  hình  kiêm  Hiệp  trấn  xứ
           Sơn  Tây.  Thời  gian  này,  Nguyễn  Du  chuyên  cần
           vào  việc  bút  nghiên,  cho  dù  trong  gia  đình  có  xảy

           ra ít nhiều sự biến động.

                Tương  truyền,  Nguyễn  Du  theo  học  với  một
           ông  đồ  họ  Lê  ỏ  Gia  Lâm,  bên  kia  sông  Nhị.  Cậu
           học trò cùng các bạn ngày nào cũng phải qua sông

           bằng  đò  ngang.  Người  chở  đò  là  một  cô  gái  nhà
           nghèo,  nhưng  xinh  xắn  và  ăn  nói  có  duyên,  nên

           cậu học trò họ Nguyễn râ"t để ý.
                Một hôm,  Nguyễn Du đến chậm,  lỡ chuyến đò,
           phải  một  mình  đứng  chờ  ở  bờ  bên  này  lâu,  sốt

           ruột quá,  mối làm  một bài  thơ nhò bạn đưa cho cô


            122
   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126