Page 122 - Danh Nhân Đất Việt
P. 122

lái,  để  tỏ  lòng  mình  và  cũng  để  thử  lòng  cô.  Bài
    thơ như sau:

                   Ai ơi, chèo chống tôi sang

             Kẻo trời trưa trật,  lở làng tôi ra.
                   Còn nhiều qua lại lại qua
              Giúp cho nhau nữa đ ể  mà...

         Câu thơ CUỐI,  tác giả bỏ lửng có ý   để chò cô gái

    điền  vào.  Nhận  được,  cô  gái  bẽn  lẽn  và  từ  chối,
    nhưng  về  sau  nể  lời  bạn,  cô  cũng  thêm   vào  hai

    chữ... quen nhau.
         Thế  rồi  hai  người  yêu  nhau.  Nhà  thơ  thổ  lộ

    tâm  tình rằng:
                   Quen nhau nay đã nên thương

              Cùng nhau xe mối tơ vương chữ tinh
                   Cảnh xinh xinh,  người xinh xinh,

              Trên trời, dưới nước, giữa mình với ta.
         Họ  yêu  nhau  tha  thiết,  quyết  chí  lấy  nhau,

    nhưng  rồi  không  lấy  được  nhau.  Bởi  lẽ  đơn  giản:
    Nguyễn Du là cậu trai quý tộc mà cô lái đò kia chỉ

    là  một  cô  gái  bình  dân.  Không  những  thế,  do
    chuyện  yêu  đương  ây  Nguyễn  Du  còn  bị  gọi  về

    nhà  chịu  một trận đòn nên thân,  rồi  bị  gửi  về học
    một ông đồ khác ở m ạn Thái Bình.



           nhẻềt,     l^ Ịt                               123
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127