Page 117 - Danh Nhân Đất Việt
P. 117

Ngoài  đòi,  hai  ông  cũng  là  bạn  thân,  gắn  bó
           vối  nhau  rất  chân  tình,  ấm  áp.  Chuyện  kể  lại
           rằng, hồi Nguyễn Văn Siêu còn chưa đỗ đạt, vì gia

           cảnh  nghèo  khó  nên  phải  mở  trường  dạy  học  ở
            tại nhà.

                Một hôm,  Cao  Bá  Quát  từ  Bắc  Ninh  sang  Hà
            Nội chơi,  đi ngang qua một ngôi nhà nhỏ, bất chợt
            nghe  có  tiếng  bình  văn,  liền  tò  mò  ghé  vào  xem.

            Quát  thấy  một  thầy  đồ  chừng  hai  mươi  lăm,  hai
            mươi  sáu  tuổi,  ngồi  trên  cái  chõng  tre  đã  cũ  kỹ,

            xiêu  vẹo,  còn  học  trò  có  khoảng chục  người  ngồi  ở
            chiếu rải giữa sàn nhà.  Lúc này,  Cao Bá Quát mới
            độ mười sáu,  mười bảy tuổi,  thấy th ế cứ  đứng ghé

            vào  cửa  sổ  xem.  Nguyễn  Văn  Siêu  nhìn  ra,  thấy
            Cao Bá Quát, mới hỏi:

                - Anh kia đi đâu mà lại đứng đấy?
                Cao Bá Quát đáp:
                - Tôi là học trò,  muôn xin vào học vối thầy.

                Nguyễn Văn Siêu nghe thế,  mỉm cười nói.
                - Nếu là học trò thì hãy đôi thử câu đốì này đã.

                Rồi ông đọc:
                -  Tiên sinh  tọa  tịch  thượng,  cót chi két,  két chi
           cót, cót cót, két két.

                Nghĩa là:


            118                                      n h ắ ỉt  lữ Á t
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122