Page 118 - Danh Nhân Đất Việt
P. 118

ỏn g  thầy ngồi trên cái chõng xiêu vẹo,  mỗi khi
     cử động nó kêu cót két.
          Cao Bá Quát không cần suy nghĩ,  đôi ngay:

          -  Tiểu  tử  nhập  đinh  trung,  thẩn  chi  thơ,  thơ
     chi thẩn,  thẩn thẩn,  thơ thơ.

          Nghĩa là;
          Học  trò  vào  trong  sân,  đứng  thẩn  thơ,  thơ

     thẩn,  ngơ ngác nhìn.
          Nguyễn  Ván  Siêu  thấy  Cao  Bá  Quát  ứng  đổì
     nhanh,  rấ t  phục,  hỏi  ra  mối  biết  đấy  là  Cao  Bá

     Quát  -  người mà  Siêu  đã  nghe  đồn là học  rất giỏi.
     Từ  đó,  hai  người  thường  xuyên  đi  lại  đàm  luận

     sách  vở,  bàn  chuyện  thời  th ế với  nhau,  chả  mấy
     chốc trở thành đôi bạn thân.
          Một  hôm,  nhân  có  bạn  bè  đến  chơi  đông,  mọi

     người cùng nhau  uống rượu,  làm  thơ.  Đang lúc cao
     hứng,  Cao Bá Quát đứng dậy, trịnh trọng tuyên bô"

     có  một  bài  thơ  Nôm  tặng  bạn  Phương  Đình  (tức
     Nguyễn Văn  Siêu), rồi ông cất giọng đọc:
              Siêu đồng,  siêu đất cũng là siêu

              Siêu đất sao mà lắm kẻ yêu...
          Đọc  đến  đây,  Cao  Bá  Quát  dừng  lại,  như  thể

     nghỉ  lâ"y  hơi.  Nguyễn Văn  Siêu  vội xua  tay  rôi  rít
     van  xin  đừng  đọc  thêm  nữa.  Nhưng  nói  mãi  Cao


            níìÂn      l^ệt                                119
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123