Page 112 - Danh Nhân Đất Việt
P. 112

Để  giải  thích  nguyên  do  vì  sao  Nguyễn  Văn
      Siêu  học  thì  giỏi  mà  thi  cử  lại  lận  đận  mãi  như
      thế,  nhiều  giai  thoại  kể  lại  rằng  đó  là  do chữ  ông

      rất xấu.  Lúc vào  thi,  nếu  ông viết nhanh,  thì chữ
      như  "gà  bối",  có  chữ  đọc  không  ra,  chữ  thừa  nét,

      chữ  thiếu  nét.  Nếu  ông  viết  nắn  nót  thì  thể  nào
      cũng thiếu thời gian,  đâm  ra  dự  thi  mấy khoa  mà
      không đỗ đạt gì.  Đến khoa thi năm  Ât Dậu (1825),

      ông  dự  kỳ  thi  Hương,  biết  mình  chữ  xấu nên  ông
      cũng có phần băn khoăn chán nản,  nhưng rội ông

      nghĩ  ra  một  kế,  mà  sau  này  những  người  biết
      chuyện đều cho rằng kê ấy vừa có cái thông minh,
      vừa  có  cái  láu  lỉnh  của  học  trò.  Hôm  vào  trường

      thi,  Nguyễn  Văn  Siêu  rút  kinh  nghiệm  từ những
      kì  thi  trước,  không  làm  bài  "tràng  giang  đại  hải"
      nữa  mà  ông  làm  ngắn  gọn,  chú ý viết ngay  ngắn,

      thong  thả,  rành  mạch.  Bài  thi  chưa  xong  đã  có
      tiếng  trốhg  thu  bài,  ông  vẫn  điềm  tĩnh  viết  cho

      xong,  rồi đọc đi đọc lại, chú ý không đê sót một lỗi
      nào.  Xong  rồi  ông  ôm  quyển  thi,  nằm  khểnh  ở
      trong lều  mặc cho  trốhg  giục.  Sau  khi  sĩ  tử  đã  về

      hết  rồi,  như  lệ  thường,  vị  quan  giám  sát  đi  một
      lượt xem có ai còn ẩn núp lại không.  Bỗng nghe có

      tiẹng  người  rên,  lại  xem  thì  thấy  một  sĩ  tử  đang


      'ữíuih titĩÂn    l/ỉệ t                               113
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117