Page 164 - Đại Dương Kì Diệu
P. 164
3 !2. XUỐNG BIỂN KHÔNG KHÓ HƠN LÊN MẶT TRÀNG
Con người từ xưa đã tưởng tượng ra cảnh một ngày nào đó có thể xuống dưới
biển sinh sống. Điếu này thể hiện ngay trong câu chuyện về nàng tiên cá hay
những truyến thuyết vể những lâu đài pha lê dưới nước. Những khu nhà ở dưới
nước được xây dựng đã giúp ước mơ của con người tiến gẩn thêm một bước đến
hiện thực. Nhưng, bước đi này rất không dễ dàng. Bởi áp lực nước cực lớn của đại
dương và khó khăn của việc con người không thể hô hấp. Đối với rất nhiêu người,
đại dương chỉ gẩn trong gang tấc nhưng lại là một mảnh đẫt cấm không thể tiến
sâu vào.
Áp lực nước khổng lồ
Có người nói “xuống biển khó hơn lên Mặt Trăng”. Câu nói này thực chất
không hể sai. Bởi đại dương là môi trường rất đặc biệt. Cứ giảm độ sâu 10 mét thì
áp lực lại gia tăng thêm 1 atmosphere. Dưới rãnh đại dương sâu mười nghìn mét,
áp lực nước tăng đến 1000 atmosphere. Cũng tức là, một diện tích lớn bằng ngón
tay sẽ phải hứng chịu áp lực của sức nặng hơn một tấn.
Trên con đường tiến hóa của con người, kết cấu và chức năng cơ thể chỉ hoàn
toàn phù hợp với cuộc sống trên lục địa. Nhưng, mặt đất và đáy biển là hai không
gian hoàn toàn khác nhau.
Ban đầu, con người có thể nhịn thở để lặn xuống đáy biển thu nhặt các loại sò
ốc, cỏ biển. Sau khi phát minh thiết bị lặn, nhờ có áo lặn, tàu ngầm, máy lặn, con
người đã có thể xuống đáy biển du lịch. Nhưng dù sao thì con người cũng chỉ là
một vị khách qua đường vội vã của đại dương, ước mơ đến sống trong đại dương
đó thật khó thực hiện. Dù các thợ lặn mặc các thiết bị lặn trên người, dĩ nhiên họ
có thể làm việc một lúc dưới đáy biển, nhưng họ bắt buộc phải hít thở không khí
có áp suất cao tương đương với áp suất nước. Nếu không áp lực trong và ngoài cơ
thể không bằng nhau, thì họ sẽ không thể hô hấp. Họ còn phải đối diện với sự đe
dọa và những đau đớn do bệnh giảm áp và bệnh sốc ni-tơ đem lại. Thời gian con
164