Page 167 - Đại Dương Kì Diệu
P. 167
ông phát hiện, hàm lượng khí trong cơ thể con người tăng lên cùng với sự
tăng lên của áp suất và thời gian. Nhưng nếu con người ở trong môi trường áp
suất cao trong một thời gian nhẫt định thì các chất khí áp suất cao thấm vào máu
và các cơ quan bộ phận khác của anh ta sẽ đạt đến độ bão hòa. Từ khi đó, chỉ cẩn
áp suất không đổi, thời gian anh ta ở dưới nước dài hơn nữa, thì hàm lượng khí
trong máu và các cơ quan cũng sẽ không tăng. Cũng giống như một chiếc cốc đáy
nước, không thể chứa thêm nước được nữa, bởi nó đã vượt qua thể tích.
Theo phát hiện này, Bond cho rằng có thể không cần thường xuyên nổi lên để
giảm áp, mà thợ lặn có thể liên tục ở trong nước cho đến khi anh ta hoàn thành
công việc, sau đó tiến hành một lần giảm áp tổng thể là được. Lúc này, lượng khí
trong người của thợ lặn đã đến trạng thái bão hòa vì thế thời gian giảm áp sẽ
không cần tương đương với thời gian anh ta ở trong nước nữa. Điếu này sẽ giảm
bớt công sức và thời gian của những lần nồi lên giảm áp.
Lí thuyết này của ông đã mở ra cánh cửa rộng lớn cho con người tiến vào sinh
sống và làm việc lâu dài dưới đại dương. Cách thức lặn mà ông để xướng tên là
“lặn bão hòa”. Phòng thí nghiệm dưới nước đã được xây dựng theo lí thuyết lặn
bão hòa Bond đưa ra. Theo lí thuyết này, rẩt nhiểu thợ lặn dũng cảm đã xuống
những phòng dưới nước và làm rất nhiếu thí nghiệm dưới biển.
Hàng loạt các thử nghiệm đã chứng minh con người hoàn toàn có thể vừa
lên Mặt Trăng vừa có thể xuống đáy đại dương. Xuống biển không hể khó hơn
lên Mặt Trăng.
167