Page 70 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 70

Côn Chài Chu^cí


              ứng,  chẳng bao lâu thành một thanh  thế mạnh  như
              nước tràn, gió lướt.  Khắp miển Trung châu đến mạn
              ngược,  đâu cũng có  người nổi dậy chịu ông chỉ huy
              hoặc cùng ông hô ứng.

                   Rồi đến năm Ất Dậu (1885) sau khi kinh thành
              thẩt  thủ,  vua  Hàm  Nghi  xuẩt  bôn,  phong  trào  văn
              thân ở xứ  Bắc như lửa thêm dầu,  khiến người  Pháp
             tiếng là đặt xong bảo hộ, nhưng chẳng được ngồi yên

             ngày nào, phải tấn công đàn áp dáy dưa mãi.
                   Luôn  mấy  năm,  Tán  Thuật  cùng  em  ruột  là
             Nguyễn Thiện  Kế (Hai Kế) và mấy người con cháu,
             xưng  hùng  ở  Bãi  Sậy  (Hưng Yên)  khéo  dùng  mưu

             lược mà thắng được quần Pháp lắm trận sướng tay.
                  Sau  Pháp  sai  Hoàng  Cao  Khải,  Lê  Hoan  đem
             lính dõng đi tiễu, hợp với mấy đạo lính tập do sĩ quan
             Pháp  chỉ  huy,  bốn  năm  mặt  tấn  công một lượt,  kỳ
             cho trục xuất quân binh Tán Thuật phải ra khỏi vùng
             Bãi Sậy mới thôi.

                  Tán Thuật cầm cự mãi đến cuối  tháng ba năm
             1889, thế cô lương hết, đành chịu dẫn một số thủ hạ
             rút  lên  Thái  Nguyên.  Trong  lúc  nguy cấp,  ông viết

             thư cho Đốc Tít ở Hải Dương nhờ thu dụng hộ 300
             thủ hạ dược Đốc Tít hổi  âm rằng chính minh cũng
             đang lâm vào cảnh ngộ gian nan, không sao nhận lời
             được. Thư của Đốc Tít bị quán Pháp chặn bắt: Pháp


                                     7 0
   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75