Page 262 - Các Chuyên Đề Về Nguy Cư Sức Khỏe
P. 262
bình hàng năm ở các tỉnh phía Bắc là 1,5% và các tỉnh phía Nam là 2,2%. Hàng
năm cả nước phát hiện khoảng 154.000 bệnh nhân lao các loại, trong đó có
65.000 bệnh nhân lao mới ho khạc ra vi khuẩn. Tổng số bệnh nhân lao hiệa mắc
tại một thòi điểm là 232.000 người, trong số đó có 78.000 người ho khạc ra vi
khuẩn lao. Sô' tử vong ước tính là 20.000 ca /năm. Các tỉnh miền núi và Tây
Nguyên tình hình phát hiện bệnh lao còn thấp. Năm 1994 các tỉnh Cao Bằng,
Hà Giang, Kontum, Lao Cai có tỷ lệ phát hiện dưới 10 AFB (+)/105 dân. Các
tỉnh miền núi khác tỷ lệ phát hiện khoảng 20-30 AFB (+)/105 dân. Trong khi đó
số liệu chung của toàn quốc là 52 AFB (+)/105 dân. Năm 1995, chương trình
chống lao quốc gia (CTCLQG) điểu tra tình hình bệnh lao ỏ một số huyện vùng
sâu, vùng xa cho thấy: Hà Giang: Điều tra tại 2 xã Đưòng Thượng và Lùng Lô
của huyện Yên Minh có tỷ lệ AFB (+) tương đương 301/105 dân; Yên Bái Điều
tra 3 xã Yên Khánh, Hồng Ca, và Trạm Giam có tỷ lệ AFB (+) tương đương
140/105 dân; Kon Tum: Điểu tra 3 cơ sở vùng sâu, vùng xa có tỷ lệ AFB (+) là
289/105 dân; Đặc biệt ở xã Đak Koi, huyện Kongplong có tỷ lệ AFB (+) tương
đương 828/105 dân; Gia Lai: Điều tra 2 xã có tỷ lệ AFB (+) tương đương 231/105
dân. Như vậy, số bệnh nhân lao chưa được phát hiện còn rất lớn, đó là nguồn
lây tiềm tàng lưu hành trong nhân dân. Đặc biệt tình hình dịch tễ mắc lao ở
mức độ rất cao tại cộng đồng các dân tộc miền núi cần phải cảnh báo và có giải
pháp can thiệp tích cực.
2. PHÁT HIỆN VÀ CHẨN ĐOÁN BỆNH LAO
é •
2.1. Các hình thức phát hiện bệnh lao
Hiện nay đưòng lối phát hiện của Chương trình Chống lao Quốc gia
(CTCLQG) đang thực hiện theo hình thức Phát hiện thụ động.
2.1.1. Phát hiện thụ động
Là khi bệnh nhân xuất hiện các triệu chứng nghi lao, họ chủ động tới
khám bệnh tại các cơ sở y tế. Hình thức này phát hiện được thường xuyên cho số
đông bệnh nhân và dân cư sống trên địa bàn quản lý trong thời gian dài, hiệu
quả phát hiện cao và đỡ tốn kém.
2.1.2. Phát hiện chủ động
Là người thầy thuốc chủ động tổ chức nhân lực, phương tiện, kính hiển vi,
cốc đựng, lam kính, thuốc nhuộm, máy X-quang tới xã, phường, thôn, bản, nhà
máy, xí nghiệp để khám phát hiện ra bệnh nhân lao. Phương pháp này rất tốn
kém về kinh tế, lãng phí về nhân lực, không thực hiện được thường xuyên vì vậy
kém hiệu quả, hiện nay chưa phù hợp để áp dụng ỏ nước ta.
262