Page 122 - Chăm Sóc Sức Khoẻ Bằng Y Học Cổ Truyền
P. 122

III. PHÂN TÍCH CÁC PHƯƠNG PHÁP ĐlỂư TRỈ BỆNH CAN

          Phương pháp  điểu  trị  bệnh  can tương  đốì phức
      tạp,  chủ  yếu  là  căn  cứ vào  ba  nguyên  tắc  mà “Nội
      kinh” đã nêu:
          (1)  “Can  dục  toan”,  (2)  “Can  khố  cấp,  cấp  thực
      cam,  dĩ hoãn chi”,  (3)  “Can  dục tán”,  “cấp  thực tân
      dĩ  tán  chi,  dụng  tân  cô  chi,  toan  tả  chi”.  Chua,
      ngọt, cay là chỉ vị của thuốc dục vào khô là chỉ tính
      chất của tạng can.
          Ví  dụ:  Can tàng  huyết  thì  phải  nhu  dưỡng,  đổì
      với  can  thì  phải  nên  điều  đạt.  Nếu  như do nguyên
      nhân bên ngoài hay bên trong gây nên bệnh biến ở
      can thì phải dùng phương pháp toan thu, can hoãn
      hoặc  tần  tán  đê  điều  chỉnh  và  hồi  phục  công  năng
      của  can.  Vì  vậy  trong  vấn  đề “bổ”  “tả”  không phải
      chỉ  có  hư  mới  bổ,  thực  mới  tả.  Trong  việc  điều  trị
      bệnh  can  nếu  có lợi cho công năng của  nó thì  cũng
      gọi  là  “bổ”,  ngược  lại  không  có  lợi  cho  công  năng
      của  can  thì  gọi  là  “tả”.  Phương  pháp  bổ  tả  khác
      nhau  nhưng cũng chung  một  mục  đích là  hồi  phục
      chức  năng bình  thường của  nội  tạng.  Vị  ngọt chua
      có  khả  năng  bổ  can,  nhưng  khi  dùng  phép  tán  lại
      sử dụng nó vì vậy mà có thuyết cho rằng “Can dục
      toan’  lại  có  thuyết  cho  rằng  “Toan  tả  chí”  hoặc  có
      thuyết cho  rằng  dùng vị cay  đế tán (dĩ  tân bổ chi).
      Điều  cơ bản  là  phải  dựa  vào  sinh  lý  của  tạng can,


                                                           123
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127