Page 158 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 158

II.  PHÂN TRỌNG TÂM
       Quan  niệm   về tình yêu  trong tăm  hồn người p h ụ   nữ q u a b à i  th ơ  “S ón g”.
        1.  Tình yêu mang vẻ  đẹp truyền thống.
        a.  Tình yêu h iện   hìn h  nỗi  nhở:
        Nói  về  tình  yêu  là  vâ'n  đề  muôn  thuở  của  con  người  qua  mọi  thời  đại,  luôn
     luôn  diễn  biến  theo  nhịp  đập  của trái  tim  dù  thời  nào,  xưa hay nay vẫn thế.  Nói
     đến  tình  yêu  hiện  hình  nỗi  nhớ  là  quy  luật  tình  cảm  của  con  người  khi  đã  yêu.
     Lời  ca  dao  từng thầm  thì:  “Nhớ ai  bổi  hổi  bồi  hồi.  Như đứng đống lửa  như ngồi
     đống  rơm"  hay:  “Nhớ  ai  ra  ngẩn  vào  ngơ.  Nhớ  ai,  ai  nhớ  bây  giờ  nhớ  ai”.  Nỗi
     nhớ ấy  nữ sĩ  Xuân  Quỳnh  tiếp  tục  kế thừa  để nói  về  nỗi  nhớ  trong tình  yêu  của
     em  qua  hồn  thơ  “Sóng”.  Lời  thì  thầm:  “ôi  con  sóng  nhớ  bờ.  Ngày  đêm  không
     ngủ  được.  Lòng  em  nhớ đến  anh.  Cả  trong  mơ còn  thức”.  Xuân  Quỳnh  đã  mượn
     nỗi  nhớ về  “Bờ”,  “Sóng nhớ Bờ”.  Phải  chăng,  “Bờ”  là  anh  mà  “Sóng”  là  em,  một
     nỗi  nhớ da  diết của  một tình yêu thiên nhiên thấm  đẫm.  Vậy nỗi  nhớ trong tình
     yêu  của  em  thì  sao?  Với  thể  thơ  năm  chữ,  nhịp  nhàng,  êm  đềm,  giàu  sức  biểu
     cảm  cùng với tiếng gọi:  “Lòng em  nhớ đến anh.  Cả trong mơ còn  thức” như lời tự
      sự,  bày tỏ  nỗi  lòng về  tình yêu  của  em,  khi  đã yêu  hết  lòng cho  tình yêu  ấy,  cho
      nỗi  nhớ  ây.  Nỗi  nhớ  không  chỉ  là  ngày  và  đêm,  chiếm  cả  không  gian  và  thời
     gian  mà  trong  cả  giấc  ngủ,  em  vẫn  mơ,  vẫn  tỉnh  thức  nhớ  về  anh.  Phải  chăng,
      anh  là  tất  cả,  “Vắng  anh  như  vắng  tất  cả”  ở  trong  em.  Nỗi  nhớ  ấy  sâu  đậm,
      nồng  nàn  không  định  hình,  định  lượng,  định  vị  là  thước  đo  giá  trị  tình  yêu,
      thấm  định  tình yêu  của em  mà  có  lần Xuân  Quỳnh  đã  tự bạch  về  nỗi  nhớ ấy với
      tiếng  gọi:  “Nếu phải  cách  xa  anh.  Em  chỉ  còn  bão  tổ”.  Như vậy,  nỗi  nhớ  trong
      tình  yêu  của  em  qua  hồn  thơ  “Sóng”  là  sự  kế thừa  từ  nỗi  nhớ  trong  ca  dao  về
      tình yêu  xưa  và  nay  cũng  mang một  nỗi  nhớ  như thế,  mãi  mãi  là vẻ  đẹp  truyền
      thông trong tình yêu của em, tình yêu trong tâm hồn người phụ nữ.
        Mở rộng:  Nói  về  nỗi  nhớ  trong  tình  yêu,  tình  yêu  của  em  là  nỗi  nhớ  không
      thể  nhìn  thấy  bằng  giác  quan  mà  chỉ  cảm  nhận  nỗi  nhớ  ấy  bằng trái  tim  bằng
      cả  tâm  hồn  vì  nỗi  nhớ  là  vô  hình,  sâu  thẳm,  diệu  vỢi,  mông  lung  và  ngay  cả
      trong tình  yêu  của  anh,  tình  yêu  trong tâm  hồn  người  con  trai  cũng thế.  Ta hãy
      tìm về  nổi  nhớ của các thi  nhân  khi  nói về  tình yêu cũng hiện hình nỗi  nhớ.  Với
      Xuân  Diệu  từng  nói:  “Anh  nhớ  tiếng,  anh  nhớ hình,  anh  nhớ ảnh.  Anh  nhớ em,
      anh  nhớ lắm  em  ơi”  hay  “Hôm  nay  lạnh  mặt  trời  đi  ngủ  sớm.  Anh  nhớ  em,  em
      hỡi,  anh  nhớ em!”,  với  Nguyễn  Bính  lại  viết:  “Gió  mưa  là  bệnh  của giời.  Tương
      tư là  bệnh  của  tôi  yêu  nàng.”,  với  Hàn  Mặc  Tử đã  thốt  lên:  “Người  đi  một  nửa
      hồn  tôi  mất.  Một  nửa hồn  tôi  bỗng dại  khờ” và  ngay  trong ca  dao xưa  cũng từng
      thầm  thì  với  tiếng  gọi:  “Chiều  chiều  lại  nhớ  chiều  chiều.  Nhớ  người  yêm  thẩm
      dãi  điểu  thắt  lưng”.  Quả  thật,  tình  yêu  hiện  hình  nỗi  nhớ  là  quy  luật  tình  cảm
      thiêng liêng nhất của con  người khi  đã yêu dù thời  đại  nào cũng thế.

                                                                                  157
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163