Page 135 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 135
không? không! Vì, “điệp điệp trùng trùng” thì vô sô" kể, vô lượng, vô biên làm
sao đếm cho xuể, chính xác được, càng thấy rõ tinh thần yêu nước nồng nàn của
tuổi trẻ Việt Nam thời ấy thật tự hào. Họ không hố' thẹn với ông cha ta ngày
trước đã từng làm nên bao chiến thắng trước quân thù phương Bắc. Và hình
ảnh: “Ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nang” toát lên hai hình ảnh vừa hiện thực
vừa lãng mạn. Hình ảnh “Ánh sao đầu súng” đưa chúng ta hình dung vào thời
điểm ấy là ban đêm, những vì sao trên bầu trời Việt Bắc đang chiếu rọi, tỏa
sáng trên từng đầu súng, báng súng của người lính, phản quang một sắc màu rực
rỡ như xua tan bóng đêm dày đặc giữa chiến trường và hình ảnh “bạn cùng mủ
nang” vừa tượng trưng vừa ẩn dụ, chúng ta lại hình dung trên từng chiếc nón
của người lính đều có gắn một ngôi sao đó là quô"c huy của quân đội Việt Nam
biểu tượng ánh sáng của cách mạng, ánh sáng của niềm tin trong chiến thắng.
Từ hai hình ảnh ấy, khơi dậy trong chúng ta một cảm nhận, phải chăng, ánh
sáng của thiên nhiên, ánh sáng từ những vì sao trên bầu trời Việt Bắc lúc ấy
cùng hòa quyện, nôl kết với ánh sáng cách mạng, ánh sáng từ những ngôi sao
trên từng chiếc mũ người lính tạo thành một thứ ánh sáng mới, ánh sáng kì dịu,
tổng hợp sẽ giúp cho người lính nhìn rõ quân thù sẵn sàng chiến đấu, tiêu diệt.
Ngoài vẻ đẹp của đoàn quân trên đường ra trận, nhà thơ miêu tả vẻ đẹp của bao
chiến sĩ vô danh thầm lặng giữa cuộc sống đời thường với lời thơ:
“Dân công đỏ đuốc từng đoàn
Bước chân nát đả, muôn tàn lửa bay”
Tiếng gọi “dân công” cho chúng ta nhớ lại hình ảnh những người dân đang
làm công tác ở chiến trường, họ có nhiệm vụ chuyển tải lương thực, thuôc men,
đạn dược, vũ khí, quân trang, quân dụng nhằm hỗ trợ cho tiền tuyến. Họ là
những chiến sĩ thầm lặng vô danh, luôn luôn tạo thêm sức mạnh, hậu thuẫn cho
người lính trong chiến đấu. Và hình ảnh “đỏ đuốc từng đoàn” toát lên một khí
thế sục sôi, hừng hực của bao lớp người dân công trên đường ra tiền tuyến và
trên cánh tay của họ, mỗi người cầm một ngọn đuốc sáng, với hàng hàng lớp lớp
nôi nhau, làm sáng rực cả bầu trời Việt Bắc và ánh sáng từ ngọn đuô"c của đoàn
dân công, sẽ giúp cho người lính nhìn rõ quân thù, sào huyệt của chúng mà
chiến đấu quyết liệt, dũng cảm, quên mình là vẻ đẹp về tinh thần đâu tranh bất
khuất của nhân dân ta trong kháng chiến. Và thi ảnh: “bước chân nát đá, muôn
tàn lửa bay” kết hợp biện pháp tượng trưng và ẩn dụ toát lên một nét đẹp mới.
Tiếng gọi: “bước chân nát đá”, Tố Hữu mượn thành ngữ: “chân cứng đá
mềm”,trong văn học dân gian để thấy rõ bước chân của nhân dân ta đi đến đâu
sẽ tạo một sức mạnh vũ bão, làm cho đá phải nát, phải mềm, quân thù phải run
sợ, khiếp sợ trước khí thế sục sôi rực lửa đầy nhiệt huyết của một dân tộc trên
đường ra trận để thấy rõ: “Nước chúng ta, nước những người chưa bao giờ khuất”
sẵn sàng tiếp nối truyền thống yêu nước của ông cha ta như Lê Lợi, Quang Trung,
134