Page 16 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 16
một người nào đó vừa có một công ăn việc làm ổn định.
Tòi tự nhủ là mình không thể ở đây lâu.
Đúng ra chuyện đi du học của tôi cũng xảy ra khá bất
ngờ đối với mẹ và tất cả mọi người trong gia đình, vì tôi
âm thầm đi nộp đon mà không cho ai biết. Vả lại, mẹ tôi
lúc đó đang quá tất bật với cái nhà hàng đầu tiên của
gia đình mà mẹ vừa xây dựng cách đó không lâu. Tất cả
các anh và em tôi đều mỗi người một tay, chia nhau phụ
trách các khâu của nhà hàng từ bếp, bàn đến thu ngân.
Do đó, tôi không muốn gia đình phải bận tâm nhiều về
những gì đang xảy ra với tôi.
Và cũng không ai ngờ là tôi có thể đi du học được vì
cơ bản là tôi vừa không có tiền lại vừa không học giỏi,
nếu không muốn nói là từng thi đại học rớt lên rớt xuống.
Do đó, chuyện tôi được đi du học là một chuyện lạ đối
với những người xung quanh và đặc biệt nơi đến lại là
một nước nằm ngoài khối XHCN (thời đó Việt Nam chưa
có luật du học tự túc nên hầu hết sinh viên du học đều
đi theo diện học bổng ở các nước Liên Xô, Ba Lan, Tiệp
Khắc, Hungary, Bungary...).
Tôi không nhở rõ là mình ôm ấp ước mơ đi du học từ
hồi nào và tại sao lại có suy nghĩ như vậy. Không những
thế, tôi còn có ước mơ với một kế hoạch nối tiếp chi tiết
hon, đó là sau khi du học xong, quay trở về Việt Nam và
phấn đấu trở thành tổng giám đốc khách sạn. Cũng nhờ
tôi có một ước mơ rõ ràng như vậy mà khi cơhội vừa xuất
hiện là tôi đã chộp lấy nó ngay.
16 • Báu trời khỏrtg chì c6 màu xanh