Page 12 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 12
ngày là David thu gom được một rổ trứng gà để đem ra
chợ bán, ngoài ra còn tranh thủ làm thêm tại siêu thị để
kiếm tiền phụ giúp gia đình hoặc ít ra là không phải xin
tiền mẹ tiêu vặt. Tôi thật ấn tượng khi thấy tại một đất
nước giàu có mà gia đình bà Kim vẫn giữ được nếp sống
giản dị như vậy.
Tồi đặc biệt thích chiếc tivi đời cũ mà gia đình đã sử
dụng bao nhiêu năm nhưng vẫn nằm chễm chệ giữa căn
phòng khách đẹp đẽ theo kiểu hiện đại. Mỗi ngày, cả nhà
đều quây quần ăn corm tối chung với nhau, mỗi người
một tay cùng chuẩn bị bữa ăn và dọn dẹp sau khi ăn xong.
Vì bà Kim là người gốc Hoa nên các món ăn được nêm
nếm theo khẩu vị Á Đông rất ngon và ngày nào cũng có
com trắng, nước tưcmg trên bàn.
Cuộc sống ở Camden thật yên ả nhưng trong lòng tôi
không yên chút nào. Bao nhiêu chuyện tôi phải lo lắng và
tính toán. Nào là chuyện thi cử, rồi chuyện chọn trưòmg
và quan trọng trước mắt là chuyện 'com áo gạo tiền’. Lúc
nào tôi cũng mang tâm trạng áy náy vì ăn ở nhà người
ta lâu như vậy mà tôi chưa đóng góp một đồng nào. Cả
gia tài tôi lúc đó chỉ vỏn vẹn có vài trăm đô-la Mỹ trong
túi, và đây là số tiền mà tôi đã dành dụm được khi còn
làm phục vụ bàn và tiếp tân tại Khách Sạn Đệ Nhất.
Đúng ra tôi cũng có thể huy động được thêm từ phía gia
đình nhưng vì lúc đó mẹ tôi vừa ky cóp số vốn ít ỏi để
mở một quán ăn nên tôi quyết định không hỏi mẹ mà
tự mình lo liệu.
12 • Bđu trời khôrtg chi có màu xanh