Page 154 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 154
giản: nói tiếng Anh hoài mệt quá! (theo lời thú nhận của
một số nhân viên), nhất là lúc có bất đồng ý kiến với sếp
hay đồng nghiệp trong các buổi họp thì ai cũng lúng
túng, ức chế vì vốn liếng tiếng Anh của mình còn quá ít
ỏi. Đợi người thông dịch thì bị chậm đi, mất hết nhịp và
đôi khi còn sai ý. Email bằng tiếng Anh cũng vậy, có khi
mất cả buổi để soạn một bức thư nên riết rồi thôi, nhiều
người gần như không viết nữa. Chưa kể những bất đồng,
mâu thuẫn nổ ra do có sự hiểu lầm về văn hóa. Đây cũng
là một khó khăn lớn tuy tôi đã ý thức vấn đề này rất rõ và
đã có những sự chuẩn bị trước đó cho cả hai phía. Suốt
ngày tôi trở thành người phải đi dọn dẹp, giải quyết các
vấn đề nội bộ đầy mệt mỏi.
Sự gắn kết giữa các thành viên trong đội ngũ điều
hành công ty trở nên lỏng lẻo, mất hết nàng lượng. Môi
trường “quốc tê hóa” không còn tác dụng mà môi trường
“máu lửa” truyền thống của công ty cũng đội nón đi luôn!
Hậu quả là chúng tôi phải mất gần hai năm sau đó chỉ
để củng cô và sửa chữa lại những gì xảy ra không như ý
muốn. Tuy là một trường hợp cá biệt nhưng sau tai nạn
này tôi mất hết động lực để nghĩ đến việc tuyển dụng
người nước ngoài điều hành công ty.
Tôi cũng có suy nghĩ là các nhà quản trị người nước
ngoài chỉ có thể cống hiến được nhiều khi ngay bên
cạnh họ là cả một đội ngũ cùng người nước ngoài với
nhau, thay vì chỉ đon thân độc mã một mình. Hoặc ít ra
thì hệ thống, đội ngũ nhân viên quản trị cấp cao người
N h ữ n g t h á c h t h ứ c • 155