Page 141 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 141
thành phô Zurich của Thụy Sỹ. Hội nghị diễn ra trong hai
ngày và thu hút gần 300 lãnh đạo của các chuỗi nhà hàng
lớn trên thế giới. Trong 10 diễn giả có bài tham luận chỉ
có một mình tôi là đến từ châu Á. Thậm chí trong thành
phần những người tham dự cũng chỉ lác đác vài cái đầu
tóc đen, còn lại tôi thấy toàn là người phương Tây. Đây
là lần đầu tiên tôi phát biểu tại một hội nghị chuyên
ngành lớn như vậy.
Tất cả các diễn giả được yêu cầu đến sớm một ngày
để chuẩn bị và diễn tập cho bài phát biểu của mình. Tôi
quyết định không diễn tập phần nói mà chỉ làm việc vói
bộ phận kỹ thuật để đảm bảo là phần trình bày bằng
Poiverpoint của mình không có gì trục trặc. Tôi cũng
không quên bước lên sân khấu đi qua đi lại để làm quen
đường đi nước bước. Từ bục phát biểu tôi nhìn xuống
phía dưới khán phòng bao la và tưởng tượng như mình
đang đứng trước hàng trăm khán giả.
Phần phát biểu của tôi vào ngày hôm sau là một trải
nghiệm khó quên. Trong khi chờ đến lượt mình tôi tự
trấn an bằng suy nghĩ rằng tuy chuỗi tiệm phở của mình
còn non trẻ nhưng có những đặc điểm đáng để tự hào.
Đó là tính tiên phong của mô hình kinh doanh cũng như
cách thức mà chúng tôi nhân rộng nó. Đó là tầm nhìn
toàn cầu đối với một doanh nghiệp vừa và nhỏ. Ngoài ra,
nếu xét về mặt tiềm năng của sản phẩm thì món phở của
Việt Nam chắc chắn là vượt trội vì nó thật dinh dưỡng và
dễ ăn. Nghĩ đến những điều này làm tôi thấy tự tin hẳn
142 • Bâu trời không chì có màu xanh