Page 387 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 387
lũ lụt tạo nên tinh thần đoán kết của nhân dân,
một tinh thần đoàn kết sống còn để khỏi biến thánh
cá, bắt rễ vào máu thịt, còn sâu đậm hơn tinh thần
đoàn kết vì lợi ích kinh tế của giai cấp vô sản.
Ket quả, họ có làng thì phải giữ cho được làng,
có nước thì phải giữ cho được nước. Giữ cho mình
vá cho con cháu. Làng là vật thuộc quyên sử dụng
của dân làng. Dân làng tạo ra nó, được chia ruộng
của nó, chiến đấu chống thiên tai, hạn hán bao đời
mới tạo nên được. Cho nên dân tửng làng một sẽ
bảo vệ làng mình đến cùng.
Bây giờ xét cơ sở văn hóa của truyền thống yêu
nước rất độc đáo của Việt Nam để thấy cái nét khu
biệt của tinh thần yêu nước Việt Nam so với các
nước khác, mặc dầu dân nước nào mà chẳng yêu
nước của mình.
Việt Nam vào thời tiền sử là một nước thuộc
văn hóa ĐNA thì dĩ nhiên quan niệm về nước thời
tiền sử không khỏi mang đậm ảnh hưởng của ván
hóa ĐNA. Câu này của các sử gia Trung Quốc cần
được đọc theo phiên âm mới đúng văn hóa ĐNA má
hiện nay ta còn thấy phổ biến ở người Tày Thái:
"vua là "vua nác" (lạc vương, người Nghệ Tĩnh hiện
nay còn gọi nước là nác), tướng gọi là "tướng nác"
(lạc tướng), người cai trị là "hau nác" (lạc hầu), con
trai gọi là "con lang" (quan lang), con gái gọi là "mệ
nàng" (mị nương), chế độ cai trị theo "ph’ tao" (phụ
đạo, chế độ ph’tao còn ở Tây Nguyên, ở vùng Tày-Thái
có phía tạo). Cách dùng chữ "gọi là" chứng minh
389