Page 24 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 24
chưa biết con đường, nhưng chúng ta biết rằng cứ
đi sẽ làm thành con đường. Chúng ta không có lời
hứa hẹn, nhưng chúng ta biết rằng cái không thể
làm được sẽ trở thành có thể làm được. Chúng ta
có một tất yếu: cách mạng hóa để duy trì và duy
trì để cách mạng hóa. Chúng ta có một nhiệm vụ:
cứu lấy sinh quyển và văn minh hóa thế giới này.
Đó là cái tương lai mới, bấp bênh và mong manh
mà chúng ta không phải nuôi dưỡng. Chúng ta không
có đất hứa, nhưng chúng ta có một khát vọng, một
ý chí, một huyền thoại, một giấc mơ "văn minh hóa
Tổ quốc trái đất" (Edgar Morin).
Đây là tâm trạng chung của những người lo
trước trong một thế giới mới đang bắt đầu. Các tín
điều của thế giới cũ đang sụp đổ đi tới tự phủ định.
Tín điều về chiến tranh, võ khí đang dần dần nhường
chỗ cho lý thuyết giải trừ vũ khí, xoá bỏ chiến tranh.
Tín điều tiến hóa luận mất chỗ đứng; con người thế
kỉ XX còn dã man hơn trước. Tín điều khoa học
luận đứng trước nguy cơ của một phần văn hóa thế
giới sẽ tiêu diệt cả khoa học lẫn loài người.
Các thánh kiến chủ trương chia rẽ, mạnh được
yếu thua, ưu thế màu da, tiền của, khoa học - kĩ
thuật, giải quyết bằng bạo lực đang bộc lộ phản giá
trị của mình. Người ta tự hỏi: tại sao trong khi sức
sản xuất của thế kỉ này vượt sức sản xuất của toàn
nhân loại tử trước đến giờ cộng lại, con người lại
khổ hơn, cô đơn hơn, lo lắng về tương lai hơn bao
giờ hết? Sao chúng ta làm khổ nhau đến thế này?
Mà tự thân mình nào có sướng hơn!
26