Page 14 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 14
hóa, đông thời để kinh doanh, nâng cao mức sống
nhân dân, cần phải có một định nghĩa thích hợp.
Neu cho văn hóa lả lối sống, lả một tập hợp những
ngành khác nhau như tôn giáo, tín ngưỡng, văn
học, nghệ thuật thi không ổn, bởi vì ta không thế
căn cứ vào đó rút ra một tiêu chí gì chung, bât biên
má chỉ văn hóa có mà thôi.
Trước hết, văn hóa không phải là một vật. Không
có một vật gì chỉ lá văn hóa má không đông thời
không lá cái gì khác nữa. Thứ hai, không có cái gì
lại không có cái mặt văn hóa của nó. Môi trường
thiên nhiên hiện nay củng có mặt văn hóa. Nhiêu
nước có một loại chính đảng mới trước đây không
hề có gọi lả "Đảng Xanh" lo bảo vệ môi trường thiên
nhiên, cải thiện nó vì phúc lợi của con người. Văn
học, chẳng hạn, nếu nghiên cứu sự phát triển ở bản
thân nó là thuộc ngành khoa học riêng, nhưng văn
học không chỉ phát triển tự thân mà còn chịu ảnh
hưởng của tâm thức đê đáp ứng những yêu câu của
tâm thức. Chẳng hạn, văn học Việt Nam trước sau
là để trả lời những yêu cầu của người Việt Nam về
Tổ quốc, gia đình, thân phận, diện mạo của người
Việt Nam; các yêu câu này được giải quyêt khác
nhau theo từng giai đoạn lịch sử cụ thế, nhưng có
mặt trong mọi giai đoạn. Đó là m ặt văn hóa học
của văn học. Một nền vãn hóa ớ một nước khác thì
lại có những yêu cầu khác. Văn học châu Au chẳng
hạn thường nói đến Thượng đế, linh hồn, ý thức cá
nhân, nhân loại là những chủ đề văn học Việt Nam
không bàn đến, ít nhất là trước 1930. Như vậy là
16