Page 100 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 100

mới  của  mình.  Trong  những  vùng  tạm   chiếm  cán
        bộ  còn  là  Cách  mạng còn  duy  trì,  bất  chấp  mọi  thủ
        đoạn  đàn  áp.  Nhân  dân  đánh  giá  cán  bộ  theo  tiêu
        chuẩn nhân cách luận cách mạng, và cán bộ là gương
        mẫu  cho  nhân  dân,  trong  khi  họ  đồng  thời  là  đầy
        tớ  của  nhân  dân.  Họ  vui  trước  sướng  sau,  chí  công
        vô  tư,  theo đúng những  tiêu  chuẩn  mà  Bác đã  dạy.
            9.      Đời  tôi  đã  nghe  vô  số  người  m ạt  sát  văn  hóa
        xưa,  cho nó là hoàn toàn phản động và bây giò phải
        xây  dựng  một  văn  hóa  mới  của  giai  cấp.  Tôi  nghĩ
        khác. Không phải ngẫu nhiên mà Hồ Chí Minh không
        nói  đến  văn  hóa  của  giai  cấp  mà  nói  đến  những
        điều  bất  biến  trong  mọi  xã  hội,  và  khẳng  định  con
        người  không  cần,  Kiệm,  Liêm,  Chính  không  phải
        là  người.
            Chỗ  mạnh  của  văn  hóa  xưa  là  tạo  nên  được
        truyền  thống  yêu  nước  và  giữ  nước,  sự  quan  tâm
        đùm bọc lẫn nhau trong khó khăn, nghèo khổ. Nhưng
        văn  hóa  ấy không  đủ  sức  chống  lại  chủ  nghĩa  thực
        dân,  chuyển  đất  nước  từ  nghèo  khổ  sang  giàu  có,
        tạo  nên  diện  mạo  mới  của con  người  chủ  động.  Con
        đường  phải  đi  là  cách  mạng hóa  để  duy  trì,  duy  trì
        để  cách  mạng  hóa,  không  phải  chỉ  duy  trì  hay  chỉ
        cách  mạng  hóa  riêng  rẽ.
            Trong  hoàn  cảnh  mới  của  tình  hình  hiện  nay
        phải  có  sự  đổi  mới  về  diện  mạo.  Phải  chuyển  nhân
        cách  luận  xưa sang nhân  cách  luận  cách  mạng,  tức
        là  phải  xây  dựng một  diện  mạo  mới  cho  nhân  cách
        con  người.  Kinh  nghiệm  của  cá  nhân  luận  phương
        Tây  là  bổ  ích.  Ta  phải  đáo  tạo  những con  người  có


        102
   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105