Page 112 - Bác Của Chúng Ta
P. 112

Cụ HỒ ở làng Sen, đang xem mạch cho một ngưòi em
        họ của mẹ o, bà Hoàng Thị Loan ở làng Chùa, bị bệnh
        thương hàn nhập lí, thì ông Vương Thúc Oánh, con cụ

        cử nhân Vương Thúc            con rể cụ Phan Bội Châu,
        cầm tờ báo chạy tới bên o, vừa nói vừa thở:
             - Ảiứi cậu Thành... Cậu Thàrứi của chúng ta là Cụ

        Hồ chị ơi! Ảnh in trên báo đây.
             o cầm tờ báo, tay run run, rửiìn vào tấm ảnh in khá
        rõ. o buột miệng:  "Cụ Hồ. ồ  cậu Thành!  Tất Thành."
        Nước mắt o trào ra, ngắm đi ngắm lại em trai mình ở đôi
        mắt sáng và đôi tai không thể lẫn với ai khác. Nhưng,

        khuôn mặt gầy và bộ râu thưa khiến o ngờ ngợ.
             Ông Vương Thúc Oánh quả quyết:

             - Chị biết đấy, năm 1927, tôi được cụ Đinh Chương
        Dương đưa sang Quảng Châu, Trung Quốc dự lớp huấn
        luyện do ông Nguyễn Ái Quốc phụ trách.  Hồi  đó, tôi
        nhận ngay ra cậu Nguyễn Tất Thành, tên gọi lúc đó là
        đồng chí Lý Thụy. Đến nay đã mười tám năm, tôi vẫn
        nhớ rửiư in diện mạo ông Nguyễn Ái Quốc, chắc chắn

        Cụ  Hồ,  Nguyễn  Ái  Quốc  là  Nguyễn  Tất  Thành  của
        chúng ta.
             o Thanh ngây người ra. o bồi hồi nhớ lại ngày cha

        o, cụ Nguyễn Sinh sắc vô Huế nhận chức Thừa biện bộ
        Lễ, cậu Thành cùng cậu cả Khiêm theo cha vô Huế tiếp
        (1) Vương Thúc Quý là tháy dạy chữ Nho của Cụ Hó.


                                   111
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117