Page 115 - Bác Của Chúng Ta
P. 115

anh nhân viên mang cái băng đỏ lúc nãy đã đuổi o từ toa
      hạng nhất xuống đây, nhưng o cứ nhìn ra cửa sổ tránh
      mặt họ.

          Anh nhân viên mang băng đỏ nói từ tốn hơn lúc nãy:
          - Đây. Bà mang cái lồng vịt có vé hạng nhất  đây,

      ông nhận xem có phải là chị Cụ Hồ không?
          o vẫn ngồi im, lấy miếng trầu mang theo ra ăn. ông
      công chức nói vẻ lễ độ:

          - Thưa Cụ. Anh em công tác trên tàu vì không biết
      Cụ là chị Cụ Hồ, cho nên anh em đã sơ xuất với cụ. Xin
      Cụ thứ lỗi cho chúng cháu. Xin mời Cụ lên toa trên ạ.
          o nói ngay:

          - Sang thời dân chủ rồi mà đầu óc quan quyền của
      các anh vẫn chưa gột rửa à? Các aiứi thấy người mặc đồ
      xuềnh xoàng thì xua đuổi, quát nạt, nhung lại sợ người
      có  chức  có  quyền.  Các  anh  nên  nhớ:  Cụ  Hồ  có  chức
      nhưng không cậy quyền với dân đâu. Tôi là chị Cụ Hồ
      thì cũng là người dân thôi.
          Thấy o nói thẳng, ông ta liền xung tên:

          - Thưa cụ, cháu là Nguyễn Thiệu con ông Nguyễn
      Nghi, cha cháu cũng từng là học trò của cụ Nguyễn Sinh
      Sắc đấy ạ.
          o Thanh thở phào:

          - À, ra vậy.
          Ông Nguyễn Thiệu nói tiếp:


                                114
   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120