Page 114 - Bác Của Chúng Ta
P. 114
cái lồng vịt lên tàu. o vào cái toa của mình. Tìm đúng số
ghế là SỐ 30. Toa tàu khang trang sạch sẽ lắm. Nhưng các
hành khách cứ nhìn chằm chằm cái lồng trong tay o, liếc
mắt vẻ khó chịu. Một nhân viên coi toa tàu có băng đỏ ở
cánh tay, đến hạch sách o:
- Cái bà già này sao vô chỗ đây?
Ông ta chỉ tay vào cái lồng vịt, nói:
- Bà mau đem cái của nợ này xuống toa đen đi.
o liền chìa cái vé tàu hạng nhất ra trước mặt ông ta.
Ông ta tròn xoe mắt nhìn o vẻ nghi ngờ, nhìn đôi dép
mòng o đi, cái áo dài vá vai và cái váy nâu nhuộm bùn
của o. Rồi ông ta quát to:
- Tôi đã bảo với bà là cái của nợ này phải xuống toa
đen. Còn bà muốn ngồi ở toa hạng nhất này thì phải vứt
cái lồng vịt xuống sân ga đi.
Hai con vịt bầu lập tức kêu quàng quạc ầm cả toa
tàu khiến ông nhân viên nhà tàu càng cáu quát om sòm.
Hành khách cũng nhao nhao mời o ra khỏi toa hạng
nhất với cái lông vịt.
o Thanh đành phải xách cái lông vịt đi xuống toa
đen, nghĩ bụng: "Thôi, chỉ vì mình muốn ra Hà Nội xem
Cụ HỒ có phải là em Nguyễn Tất Thành không..."
Cứ thế tàu chạy tới ga Quán Hành, o đang tìm cách
nào dựa lưng một chút mà ngủ được qua đêm thì tốt.
o bỗng thấy một người ăn mặc kiểu công chức đi cùng
113