Page 107 - Bác Của Chúng Ta
P. 107

"Đoàn kết...  đoàn kết tất cả", ông Võ Nguyên Giáp ra
     mở cửa, nhìn vào trong, bà thấy một cụ già mặc quần áo
     nâu, mắt sáng, râu thưa, gầy và hơi xanh, ông Giáp đỡ
     lấy khay cháo, bà xuống nhà,  lòng hồi hộp;  Cụ  có đôi

     mắt rất sáng. Phải chăng cụ là Nguyễn Ái Quốc. Vậy thì
     mình phải gắng chăm sóc để Cụ có sức khỏe lo cho dân
     cho nước.

          Cũng  những  ngày  ấy,  bác  sĩ  Tôn  Thất  Tùng  ghi
     trong hồi kí:
          "Ngày 19 tháng 8 năm 1945, Cách mạng tháng Tám
     bùng nổ như một ngọn lửa hồng ở Hà Nội. Cùng với anh

     em Việt Minh, chúng tôi cướp chính quyền của Pháp ở
     bệnh viện  Phủ Doãn.  Chỉ  cần cho nổ ba  phát  súng  là
     ông Chánh Y tế Nhật và ông Phó Y tế Pháp bỏ chạy, ông
     chạy trước với cái gươm dài lòng thòng, và ông chạy sau

     với cái cặp đầy hồ sơ!
         Ngày đêm tiếng súng vẫn không ngớt ở Hà Nội, và

     tôi được gọi đi thực hiện các ca mổ ở Hà Đông hay đi
     chữa bệnh cho các đồng chí Việt Minh ở Bắc Bộ phủ mà
     ta đã chiếm được. Một hôm, tôi được gọi gấp đến xem
     cho một lão đồng chí; bước vào phòng, tôi gặp một ông
     già gầy xanh, nhưng có đôi mắt rất sáng. Đó là Bác Hồ

     kính yêu của chúng ta. Và từ cuộc gặp gỡ đầu tiên đó,
     tâm hồn tôi đã chuyển biến theo cách mạng, dưới árửì
     sáng của đôi mắt Bác Hồ.


                                106
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112