Page 106 - Bí Mật Tháp Vẵn Xương
P. 106

Quan  Thượng cũng tha  thứ cho  sự  nghịch  ngợm  của  tuổi
        trẻ  nên  bỏ  đi.  Cậu  cười  ầm  lên  và  bảo  với  các  bạn:
              Ỏng ấy  làm   quan  to  mà  không  biết chữ các  bạn  ơi!
              Quan  Thượng bực mình  quay  lại  nói:
              Trẻ  con  đừng  hỗn  láo.  Mày  mới  liọc  lỏm  được  chữ  Đại
         rnà  đã  dám   di  trùu  chọc  người  rồi.
              Cậu  càng  cười  to  hơn:
              Tliể thì ông kliông biết chữ thật! Có  cái chấm ở dưới  nữa
         thì  là  chữ  Thái  chứ  sao  lại  chữ Đại!
         2.  Rắn  dầu  rắn  cổ

              Khi  quan  Thượng  vào  nhà  ông  Lê  Trọng  Thứ,  mới  biết
         cậu  bé  ấy  là  con  của  bạn  mình.  Ông  kể  lại  câu  chuyện  dọc
         đường.  Lô  Trọng  Thứ  gọi  con  ra  trách  mắng  và  đánh  đòn.
         Quan  Thượng  thấy  cậu  bé  thông ininh  nên  đả  xin tha  cho ông
         với  điều  kiện  phái  ứng  khấu  một  bài  thơ  tạ  tội.  Cậu  xin  quan
         Thượng  ra  đầu  đồ.  Quan  Thượng  nói:

              Phụ  thân  cậu  đã  bảo  cậu  “rắn  đầu  rán  cổ”,  cậu  cứ  lấy
         đó  làm  dể  bài.
              Cậu  ngẫm  nghĩ  một  chốc  rồi  đọc:

              Chăng  phải  liu  diu  vẫn  giống  nhà!
              Rán  dầu  biếng  học  quyết  không  tha
              Thẹn  đèn  hổ Lứa  đau  lòng  mẹ,
              Nay  thét,  mai gầm   rát  cố  cha.
              Ráo  mép  chi  quen  tuồng  lếu  láo,

              Lằn  lưng  chăng  khỏi  vết  roi  da.
              Từ  nay  Châu  Lỗ  xin  siêng học,




         104
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111