Page 115 - 4 Phong Cách Bán Hàng
P. 115

Chương III: Paula - một chuyên gia                                                                                                                                                                                             1 1 9










                                         quan trọng nhất là, cô đã hành động và hành động đó rõ ràng






                                         đã mang lại kết quả khả quan.









                                                    Nhưng tại  sao lúc  đầu  cô  lại  do  dự?  Cô nghĩ một lát  rồi






                                         quyết định, bản tính cô là thận trọng. "Mình là một người có






                                         óc phân tích, phê phán, điềm tĩnh và kiên nhẫn. Mình không






                                         có tính hướng ngoại. Nhưng bạn hiểu điều đó thế nào? Điều






                                         đó  không  có  nghĩa  là  mình  luôn  giữ  an  toàn.  Cuộc  sông là






                                         phải sẵn sàng đón nhận tất ck,ẫ' Cô cười to trước những gì cô





                                         vừa nói vói minh.








                                                     Paula,  một  chuyên  gia,  đã  có  rất  nhiều  điều  phải  nghĩ,






                                         nhưng tôĩ nay cô có cảm giác thật tuyệt vòi vì mình đã quyết






                                          định đương đầu vơi tình huông khó khăn.










                                                                                                                                                                  *












                                                    Trong ngày nghỉ cuôĩ tuần, Paula không thể không nghĩ đi






                                          nghĩ lại những cảnh tượng của ngày thứ sáu trong đầu. Khi






                                          làm  vậy,  cô  được  trải  qua  nhiều  xúc  cảm  khác  nhau.  Nói






                                          chung, cô rất hài lòng vì mình đã hành động. Cô thấy nổi da






                                          gà khi ngẫm lại, sao cô lại chần chừ không hành động lâu đến





                                          vậy?  Dù  cô  phân  tích như  thế nào  thì  việc  cứ  giữ  mình  an






                                          toàn  mà  không  lao  vào  thực hiện  sẽ  khiên  cô  khổ tâm han






                                          việc cô không cứu sông cho ngưòi vô gia cư đó.









                                                     Cô tin rằng hành động lẩn tránh rủi ro thường sẽ mang lại






                                          những  kết  quả  chắc  chắn hay  hoàn toàn  có  thể phỏng  đoán





                                          được.  Nói cho cùng,  cô đã luôn sông cuộc đời minh như thế.






                                          Tuy nhiên, có lẽ quá nhiều góc cạch của cuộc sâng đã bị bỏ qua






                                          bởi nguyên tắc sống quá thận trọng đó.  Sống mà không dám
   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120