Page 24 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 24

tuy  có  vài  chi  tiết  khác  nhau,  nhưng  đại  thể  những  nội  dung
          chính  của  cuộc  chiến  và  kết  cục  bi  thảm   của  nước  Au  Lạc  đều
          được  chép  tương  đối  giông  nhau  rằng:  Sau  nhiều  lần  tiến  công
          th ất  bại,  biết  không  thể  thắng  Au  Lạc  bằng  quân  sự,  Triệu  Đà
          thay  đổi  thủ đoạn  xâm  lược  vối  những  mưu  mô  quỷ  quyệt.  Y xin
          giảng hòa,  lại  xin cầu hôn  công chúa  Mỵ  Châu  cho con  trai  mình
          là  Trọng  Thủy,  rồi  lại  xin  vua  Thục  cho  con  sang  ở  rể  tại  kinh
          thành  Cố  Loa.  Trọng Thủy  nhân cơ hội  này  tìm  cách  gây chia rẽ,
          ly  gián  bằng  của  cải  đút  lót,  làm  cho  nội  bộ  triều  đình  bất  hòa.
          Trọng  Thủy  còn  có  điều  kiện  để  mặc  sức  điều  tra   tình  hình  bố
          phòng  và  đánh  cắp  các  bí  m ật  quân  sự  của  Au  Lạc  như  xem
          trộm  nỏ  thần,  đổi  móng  rùa  vàng  giấu  đi...  Thừa  cơ,  Triệu  Đà
          bất  ngờ  đánh  thẳng  vào  cổ   Loa.  Sách  Đại  Việt  sử  ký  toàn  thư
          chép:  “Đà  đem  quân  đến  đánh  vua,  vua  không  biết  lẫy  nỏ  đã
          mất,  ngồi  đánh  cò  cưòi  mà  bảo:  “Đà  không  sợ  nỏ  th ần   của  ta
          sao?”.  Quân  của  Đà  tiến  sát  đến  nơi,  vua  giương  nỏ  thì  lẫy  đã
          gãy rồi. Vua  thua chạy”1.
             An  Dương Vương thất bại,  đất nước  ta bị  rơi vào  thảm   họa của
          hơn  1.000  năm  Bắc  thuộc.  Tuy  nhiên,  sự  th ất  thủ  của  thành  cổ
          Loa đã để lại cho dân tộc ta nhiều bài học lịch sử sâu sắc,  đáng chú
          ý  nhất  là  bài  học  về  tinh  thần  cảnh  giác.  Đó  là,  mặc  dù  có  thành
          cao,  hào  sâu,  vù  khí  lợi  hại,  thậm   chí có  ưu  thê  quân  sự  hơn  hắn
          địch,  nhưng  vì  An  Dương Vương  say  sưa,  tự  m ãn  về  những  chiến
          thắng  đã  giành  được  trong  cuộc  chiên  tran h   VỚI  quân  Triệu  trưốc
          đó,  dẫn  đến  chủ  quan,  khinh  địch.  Ỏng  không  nhận  ra  âm  mưu
          thâm   độc  của  kẻ  thù,  nhầt  là  khi  chúng  thay  đổi  thủ  đoạn,  nên
          từng  bước  mắc  mưu  địch  và  dễ  dàng  để  cho  kẻ  thù  phá  vỡ  khôi
          đoàn  kết  nội  bộ,  loại  bỏ  người  hiền  tài,  đánh  cắp  các  bí  m ật  quân
          sự  quốc  gia...  Chính  các  sử  gia  thời  phong  kiến  đã  viết:  “Mê  muội



             1.  Viện Khoa học xã hội Việt Nam: Đại  Việt sử ký toàn  thư,  Sđd,  t.I,
          tr.  139.

          26
   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29