Page 180 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 180

Đô  đốc  Thôi  Tụ  và  Thượng thư  Hoàng  Phúc  cô' liểu  chết về  thành
             Xương  Giang.  Nhưng  thành  Xương  Giang  đã  bị  quân  ta  hạ  từ
             trưóc.  Địch  hoang  mang  phải  “đắp  lũy  ngoài  đồng  để  tự  vệ”.  Đạo
             quân  do  Lê  Sát,  Lưu  Nhân  Chú  chỉ  huy  cùng  các  đạo  quân  khác
             nhanh  chóng  hình  thành  thế trận  bao  vây,  ép  chặt  địch.  Ngày  3
             tháng 11  năm  1427,  quân dân ta được lệnh tổng công kích, phá tan
             toàn  bộ viện binh của  giặc ở Xương Giang,  giết hdn  5 vạn tên,  bắt
             sỗng Thôi Tụ,  Hoàng Phúc và hơn  3 vạn  tù binh,  thu nhiều vũ khí,
             quân nhu.
                 Về vai trò của Lê Sát trong trận Chi Lăng - Xương Giang,  sử gia
             Phan Huy  Chú viết:  “Khi  đại  tướng quân  nhà Minh là An Viễn hầu
             Liễu Thăng đem 20 vạn quân sang xâm lược; chúng sắp đến, vua sai
             ông cùng Lê  Nhân Chú  phòng giữ các ngả,  bọn Sát đem binh và voi
             đến  ải  Chi  Lăng  mai  phục  để  đợi.  Thăng vốn  khinh  người  nước  ta
             yếu  ớt,  [vả  lại]  mới  đến,  khí  thế đang  thịnh,  ông  [Lê  Sát]  bày  mưu
             đe cho giặc thấy  mình yếu đê sinh kiêu,  sai viên tướng coi giữ Lạng
             Sơn  nhủ  giặc vào sâu  mãi.  Giặc  tiến  tranh cưâp cửa quan.  Bọn ông
             sai  quân  bản  bộ  ra  đánh  giả  thua  chạy.  Thăng  tự  thân  thúc  quân
             đuổi  theo.  Khi  vào  đến  chỗ  mai  phục,  bọn  ông  tung  quân  bôn  mặt
             đêu  dậy.  Quân  Minh  thua  to,  [quân  ta]  chém  Thảng ở  núi Mã  Yên
             và  quân  sĩ  hơn  vạn  thủ  câp.  Vài  ngày  sau  lại  đánh,  lại  phá  được,
             chém  Bảo  Định  bá  Lương  Minh.  Bọn  Thôi  Tụ  cầm  hậu  quân  của
             Thăng  không  còn  kế  nào  nữa,  đành  dẫn  quân  lui,  vừa  đánh  vừa
             chạy.  Hôm  sau,  ông  lại  đánh,  lại  phá  tan,  chém  được  hơn  2  vạn
              người,  trâu  bò  lừa  ngựa  và  quân  khí  thu  được  vô  kể.  Lúc  ấy,  các
             quân  nối  nhau  kéo  đến  thủy,  lục  bao  vây,  quân  Ngô  phải  đắp  lũy
             giữa  đồng  [bên  thành]  Xương  Giang.  Đến  tháng  10  bọn  ông  tiến
             công phá  tan  được,  chém  hơn  5  vạn  thủ cấp,  bắt  sông  được  bọn  đô
             đốc  Thôi  Tụ,  thượng  thư  Hoàng  Phúc,  và  quân  giặc  trên  3  vạn
             người, còn quân nhu thì không biết bao nhiêu mà kể”1.



                 1. Phan Huy Chú: Lịch triều hiến chương loại chí, Sđd, t.l, tr. 258.

              182
   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185