Page 126 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 126

nhà  Trần đã giải  đáp thành công nhờ một tầm  nhìn  chiến  lược rất
            toàn  diện.  Chủ  trương  tạm  rút  khỏi  kinh  thành  để  bảo  toàn  lực
            lượng gắn  chặt với chủ trương đánh du kích  nhỏ lẻ  rộng khắp  tiêu
            hao  sinh  lực  địch,  và  đặc biệt  là  gắn vói  kế thanh  dã  -  tố chức cho
            dân chúng làm  “vườn  không nhà trống”, cũng như kế sách tạo  một
            mặt  trận liên  thông để cả  nước cùng đánh giặc.  Nhũng đội kỵ binh
            Mông  Cổ  bách  chiến  bách  thắng  khi  sang  đến  chiến  trường  Đại
            Việt  tuy  chiếm  thành  Thăng  Long  không  mấy  khó  khăn,  nhưng
            lập tức rơi vào  một cuộc chiến tranh hoàn  toàn khác  lạ. Với chúng,
            việc  đôi  chọi  trực  tiếp  quân  chủ  lực  nhà  Trần  dễ  như trở bàn  tay;
            nhưng  phải  lâm  vào  tình  thế  đánh  chẳng  được  đánh,  yên  chẳng
            được yên,  muốn cướp  bóc  lương ãn cùng không có...  thì  những đạo
            quân  chính  quy  hùng  hậu  đã  mau  chóng  mất  cả  nhuệ  khí  và  sức
            lực.  Kết cục thảm bại đến với chúng là tất yếu.
                Nhìn chung,  dưới thòi  Lý -  Trần,  các nhân vật lịch  sử quân  sự
            không chỉ có  những  đóng góp  cho  thực  tiễn  sự nghiệp  bảo vệ,  giải
            phóng Thăng Long -  Hà Nội,  mà còn cô' gắng tích hợp những giá trị
            mang  tính  cận  ]ý  luận  cho  sự  phát  triển  mạnh  mẽ  về  tư  tưỏng
            quân sự của thời kỳ này.
                T hứ  nhất,  để hoạt động quân  sự có hiệu quả cao thì  trước  hết
            phải  nhận  rõ  vị  trí,  vai  trò  của  kinh  thành  Thăng  Long trong các
            cuộc kháng chiến.
                Những cố gắng và  thắng  lợi  của  cả  dân  tộc  trong cuộc  kháng
            chiến  chống  TôYtg  là  nhằm  bảo  vệ  kinh  đô  Thăng  Long,  bảo  vệ
            triều  đình  nhà  Lý,  mục  tiêu  của  cuộc  chiến  tranh  xâm  lược.  Khi
            biện  sĩ  của  ta  do Lý Thường  Kiệt  phái  sang  đặt yêu  cầu  lui  quân
            với  Quách  Quỳ,  viên  tướng  này  đã  than  vãn:  “Ta  không  thê  đạp
            được  sào  huyệt  giặc,  bắt  được  Càn  Đức  (vua  Lý  Nhân  Tông)  để
            báo mệnh triều đình,  đó là bởi trời! Thôi ta đành liều một thân ta,
            chịu  tội  vỏi  triều  đình  để  mong  cứu  hơn  mười  vạn  nhân  mạng”.
            Xem  thế mới  biết  nỗi  thất  vọng to lớn của  Quách  Quỳ khi chỉ  còn
            cách  Thăng  Long  mấy  chục  dặm  mà  phải  chịu  thua  trận,  lui

            128
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131