Page 232 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 232
Tôi tin gì: lượng tử và hoa sen
của ông không ngừng ám ảnh chúng ta và gây ra những
tàn phá mới. Không những Trái Đất mất đi vị trí trung
tâm, mà đến lượt mình Mặt Trời cũng bị đưa xuống hàng
các ngôi sao bình thường trong số hàng trăm tỉ ngôi sao
của dải Ngân Hà mà cũng chỉ được nằm ở vùng ngoại ô
xa xăm. Dải Ngân Hà cũng nhanh chóng bị mất hút trong
hàng trăm tỉ thiên hà quan sát được. Con người bị biến
thành nhỏ bé khi đối diện với sự vô hạn của không gian.
Sự thu nhỏ đến vô nghĩa đó của ý thức con người đã làm
cho một số người rơi vào tình trạng tuyệt vọng sâu sắc.
Vào thế kỉ 17, rất lâu trước khi phát hiện ra các thiên hà
và sự rộng lớn bao la của vũ trụ, Pascal đã thốt lên tiếng
kêu lo sợ: "Sự im lặng vĩnh cửu của không gian vô tận
làm tôi kinh sợ", và ba thế kỉ sau, người đoạt giải Nobel
y học Ịacques Monod củng đồng vọng: "Con người bị lạc
trong sự mênh mông thờ ơ của vũ trụ, nơi mà nó đã xuất
hiện một cách ngẫu nhiên", và Steven VVeinberg, nhà vật
lí đoạt giải Nobel: "Càng hiểu vũ trụ, ta càng cảm thấy nó
vô nghĩa".
Tôi không đồng tình với quan điểm tuyệt vọng này.
Theo tôi, vũ trụ học hiện đại đã làm thế giới sav mê trở
lại. Tôi khôiag tin rằng con người xuất hiện một cách ngẫu
nhiên trong một vũ trụ hoàn toàn thờ ơ với nó. Trái lại, cả
hai cộiag sinh với nhau một cách chcặt chẽ: sở dĩ vũ trụ rộng
lớn như thế chính là để cho phép sự hiện diện của chúng
ta. Vũ trụ như nó đang là, chính bởi vì con người hiện diện
ở đó để quan sát nó và đặt ra các câu hỏi. Vũ trụ học hiện
239