Page 256 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 256
N íịũy m^ô như chúa Tàn ní>hc kên
:l:
* *
Kể từ ngày tỏi lấy anh
Anh hào tôi chà chịu học nư)t ticấií> gì!
Tôi chỉ biết một tiếm>:
Cái phán xì lù củ khoai lang
■A-
M: *
Ba mươi tết, tết lại ha mươi
Vợ thằni> Ní>ô dốt vàm> cho chú Khách
Một tay cô cầm cúi dù rách
Một tay cô xách cái chán hỏng
Cỏ ra dứng hí)' sông
Cô trôiu> ĩaiìíỊ Iiưóc m>ười
ới chú Chiệc ơi là chú Chiệc ơi
Một tay cỏ cầm quan tiền
Một tay cỏ cầm quan tiên
Một tay cô cầm thằng Bù nhìn
Cỏ ném xnốní> sâní>
Quan tiên nặng thì quan tiền chìm
Bù nhìn nhẹ thì hù nhìn nổi
ới ai ơi của nặm> hơn người!
Tội i>ì mà (/chính chuyên
Mi)t dêm là sám C()n sin ai cho!
:1:
Bài hổ cáo cho thần dân khi dẹp xotĩíỊ giặc cũng g()i là
Bình Ng() Đại Cáo
Có nụit chú Khách
vâm’ nụit tlĩâní’ Ní>()
Xét qua những lời ca dao tục ngữ ấy, la thấy quan niệm của dân
chúng đối với “thằng Ngỏ”;
Nó là giống giặc dữ tợn, độc ác và tham tàn. Nó ngu và ngây ngô.
Nó lố bịch mọc đuôi đằng đầu, và được liệt cùng loại với con heo. Vua
267