Page 200 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 200
Đưa tiễn ai mà xót xa, lưu luyến, day dứt đến thê? Đưa tiễn
một người dứt khoát ra đi mong thực hiện chí lón. Và chí lớn
chưa thành thì không trỏ về. Lý trí thì như vậy, nhưng tình cảm
thì không thể không bị níu kéo từ nhiều phía. Đó là người mẹ
già và nhũng người chị đã khóc nhiều, đến khi chia tsy cũng chỉ
còn vài dòng lệ sót của biệt ly. Còn ngưòi "em nhỏ ngây thơ đối
mắt biếc" cũng "gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay". Và thời
gian, khóng gian đưa tiễn cũng thật buồn thương, ảm đạm.
1. Không gian đưa tiễn và củng là không gian tâm trang
"Mượn lời người đưa tiễn, một chửng nhân giàu suy tư, bài
thơ đã mỏ đầu một cách bất thường bằng những câu hỏi xuống
giọng bởi một chuỗi thanh bằng giống như sự thầm băn khoăn,
sự lắng nghe tiếng ỉòng của chính minh" (Đỗ Lai Thúy). Đó là
tiếng lòng buồn tê tái đầy xao xuyến lúc chia tay.
"Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?"
Câu thơ đầu tiên mở ra một khung cảnh tiễn đưa mang màu
sắc thời đại. Ngày xưa, những cuộc tiễn đưa thường diễn ra trên
sông, nên bến nước, con đò mới có mặt nhiều trong thơ tiễn biệt
đến thế! Và tất cả đều buồn. Xưa Lý Bạch tiễn bạn cũng nào nùng:
- Bỏng buồm đã khuất bầu không
Trông theo chỉ thấy dòng sồng bên trời
- "Chia phôi khác cả mối lòng
Người như mây nôi, kẻ trong bóng tà
vẫy tay thôi đã rời xa
Nhớ nhau tiếìig ngựa nghe mà buồn teo"
(Tiễn bạn)
I
201