Page 177 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 177

Đoạn thơ trên  trích trong bài "Tiếng hát con tàu",  một bài





                                   thơ chín nhất của Chế Lan Viên rút từ tập "Ánh sáng và phù sa"




                                   sáng tác năm 1960















                                                 Thân bài:






                                                 1. Niểm khát vọng, hạnh phúc được về với nhân dân







                                                  Chế Lan Viên là thi sĩ có phong cách trí tuệ.  ông rất thích




                                   dùng những hình  ảnh độc đáo,  tài  hoa.  Chính điều đó đã giúp





                                   ông ỏ ngay khổ thơ đầu kết dệt được một chuỗi hình ảnh rất hấp





                                    dẫn, vừa thức tỉnh lý trí vừa lay động trái tim.






                                                  "Con gặp lại... bỗng gập cánh tay đưa"






                                                  Những hình ảnh so sánh trên nhằm diễn đạt tình cảm và có





                                    tác  dụng  khơi  sâu,  mỏ  rộng,  khám  phá  thêm  ý  nghĩa  của  sự




                                   việc,  hành  động được trồ về với nhân dân,  cội nguồn  sáng tạo





                                    nghệ thuật thơ ca.  Những hình ảnh này đều lấy từ đời sông tự





                                    nhiên  và  con  người.  Nhưng  chính  vì  thế chúng  thật  gần  gữi




                                   giản dị mà không kém phần thơ mộng, đẹp đẽ, gợi cảm. về với





                                   nhân dân là về với những gì phù hợp với quy luật cuộc sông và





                                   tự nhiên.

                                        m



                                                 2. Trước hết, về với nhân dân là về với những gì thân quen





                                   nhất  của  lòng  mình,  về  với  môi  trường  quen  thuộc,  làm  nảy




                                   sinh sự sông.  Đó cũng là ngọn  nguồn sáng tạo thơ ca.  "Nai  về





                                   suối củ".  Sao  lại  là "nai"  mà  không phải  là  con vật nào khác





                                   trong rừng sâu?  Con nai là một con vật rất hiền dịu,  xinh đẹp,





                                   hồn  nhiên,  ngây  thơ,  đáng  yêu.  Đó  cũng là  con  vật khá  quen




                                   thuộc trong thơ ca.  Nhưng con nai trong thơ Lưu Trọng Lư là





                                   chú "Nai vàng ngơ ngác"  lạc giữa rừng thu.  Còn con nai trong





                                   thơ Huy  Cận thì  "chim  ỉẫn  trong sương mù".  Đặc  biệt chú  nai









                                    178
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182