Page 181 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 181
Công việc liên lạc và đưa thư trong những ngày kháng
chiến ỏ Việt Bắc là một công việc vô cùng gian khổ và cực kỳ
hiểm nghèo. Công việc ấy phải qua nhiều vòng vây của kẻ thù,
phải vượt qua biết bao "mưa nguồn suối lủ những mây cùng
mũ", nghĩa là mỗi bức thư đều thấm máu và nưổc mắt. Ấy thế
mà ”Mười năm tròn chứa mất một phong thư1' thật cảm động
biết bao và cũng tự hào biết bao! Những em bé ấy rất xứng đáng
được tất cả chúng ta cất tiếng chào kính trọng và cảm phục:
"Chào em Dũng sĩ mười lăm
Tuổi thơ mà đã ngang tầm nước non"
(Tố Hữu)
3. Tiêu biểu nhất cho những con người bình dị mà anh
hùng vả có tấm lòng vàng ấy, phải kể đến những bà mẹ Việt
Nam đã dày công chãm sóc ngươi cán bộ đau yêu như chăm sóc
đứa con đẻ của mình vậy.
"Con nhớ mê... nhớ mãi ơn nuôi”
"Con nhớ m ế lửa hồng soi tóc bạc" - Hình ảnh thơ thật đến
từng chi tiết nhỏ mà lại giàu sức gợi tả. Hình ảnh "ỉửa hổng" đối
lập với hình ảnh mái "tóc bạc” đã tạo nên được một bức tranh
'rất thơ. Hình ảnh vừa cụ thể, vừa có ý nghĩa tượng trưng khái
quát sâu xa. "Lửa hồng" là cái hồng của ngọn lửa hay sự rực
hồng của trái tim mẹ đã sưởi ấm cho biết bao cán bộ cách mạng
trong những đêm đông giá rét ỏ Việt Bắc? Ngọn lửa hồng ấy đã
"soi" tỏ mái tóc bạc của mê, làm cho mái tóc như bạc thêm ra.
Tóc của mê bạc trắng vì thời gian, tuổi tác già nua, vì đói khổ,
hay còn bạc trắng vì phải "thức cả một mừa dài" "năm con
đau”? Con voi mê không phải ”hòn máu cắt”, nghĩa là không
phải đứt ruột đẻ ra mà mê chăm sóc tận tụy chu đáo không
182.