Page 52 - Vấn Đề Bảo Vệ Quyền Sở Hửu Trí Tuệ
P. 52
52 VẤN ĐỀ BẢO VỆ QUYỀN SỞ HỮU TRÍ TUỆ ... THƯƠNG MẠI
trong điều khoản vi phạm chung có thể là cơ sở đầy đủ để phát triển một
hệ thống Luật Cạnh tranh không lành mạnh hiệu quả trong khi một đạo
luật dự thảo ấn tượng có thể đưa ra những kết quả đáng thất vọng. Tuy
nhiên, điều này không có nghĩa là một quy định rõ ràng và chi tiết về thực
tiễn thương mại không lành mạnh là không có ích; tối thiểu nó cũng mang
lại hiệu quả ngăn chặn các hành vi thị trường; nhưng nó sẽ không mang lại
kết quả như mong đợi nếu không được toà án thực hiện. Trong thế giới
cạnh tranh luôn biến đổi, thậm chí các nhà lập pháp am hiểu nhất cũng
không thể tiên liệu được tất cả những hình thức tương lai của hành vi thị
trường không lành mạnh mà phải dựa vào việc giải thích pháp luật của toà
án. Vì vậy, nhiều nước đã bổ sung các quy định cụ thể về một số thông lệ
thị trường bằng một quy định chung, cho phép tòa án đưa vào các hình
thức hoạt động thị trường không lành mạnh mới trong hệ thống chung.
1.1.2.3.5 Các hành vi cạnh tranh không lành mạnh
a) Định nghĩa chung
Theo Điều 10bis(2) Công ước Paris, cạnh tranh không lành mạnh bao
gồm “bất kỳ hành vi cạnh tranh nào trái với các thông lệ trung thực”. Hầu
hết các nước có luật đặc biệt về cạnh tranh không lành mạnh đều phê
chuẩn các định nghĩa tương tự hoặc giống như vậy trong phần quy định
chung - sử dụng các thuật ngữ như “thông lệ thương mại trung thực” (Bỉ
và Lúc-xăm-bua) “nguyên tắc ngay tình” (Tây Ban Nha và Thụy Sĩ),
“chính xác về mặt chuyên môn” (I-ta-li-a) và “đạo đức hàng hoá” (Đức,
Hy Lạp và Ba Lan). Do thiếu các quy định pháp luật chuyên ngành, các
tòa án đã định nghĩa cạnh tranh lành mạnh là “các nguyên tắc giải quyết
trung thực và công bằng” hoặc “đạo đức thị trường” (Hoa Kỳ).
Cạnh tranh không lành mạnh được mô tả là những hành vi trái ngược
với “thông lệ thương mại trung thực”, “thiện ý”..., do vậy không tạo nên
sự rõ ràng, tạo nên những chuẩn mực trong hành vi được chấp nhận rộng
rãi, bởi vì ý nghĩa của các thuật ngữ khá lỏng lẻo. Tiêu chuẩn về “công
bằng” hay “trung thực” trong cạnh tranh là sự phản ánh các quan niệm xã
hội học, kinh tế, đạo đức, luân thường đạo lý của một xã hội, và vì vậy có
thể khác nhau giữa nước này với nước kia (thậm chí trong một nước). Tiêu
chuẩn này cũng có thể thay đổi theo thời gian. Hơn nữa, luôn có những