Page 188 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 188
Ở cuối cái nƣơng ấy có một cây gỗ chò chỉ to mấy ngƣời ôm, đứng vặn mình cao ngất. Trên
thân cây có cái lỗ trống hôc. Dạo trƣớc, khi đi, đã có hẹn với Thông để trên gốc cây hai hòn cuội
to. Khi trở lại, thấy nguyên hai hòn cuội ấy là trong xóm bình thƣờng, vào đƣợc. Nếu thấy mất
cuội thì đừng vào.
Thụ đến trƣớc cây chò chỉ, Thụ đặt túi ngồi xuống, nhƣ ngƣời nghỉ chân. Trông xung quanh
không thấy ai, Thụ trèo lên lƣng cây. Trai Văn Uyên giỏi trèo hồi, Thụ bám cây, leo thoăn thoắt
nhƣ con tắc kè đuổi mồi. Thụ nghển nhìn vào trong hốc. Hai hòn cuội xám tròn trặn nằm im
trong rêu xanh đen nhƣ toé ra một nỗi mừng.
Thụ xuống xách túi, toan đi. Giữa lúc ấy, sau quả núi đá trƣớc mặt có tiếng nói lao xao đƣa
lại. Một đám ngƣời đƣơng đi về phía đằng này, nhƣng họ còn khuất mép núi, chƣa trông thấy.
Nhƣ vậy, trong xóm yên lành nhƣ lúc Thụ ở, không đáng ngại, Thụ cũng tần ngần đứng lại. Vả
lại, dù đi cũng chỉ vài bƣớc lên thì đám ngƣời đã ló ra. Tiếng lao xao đã gần, nghe đƣợc cả bƣớc
chân huỳnh huỵch. Đám ngƣời khiêng cái gì.
Đám ngƣời vừa nhô đến, Thụ nhận ra ngay đấy là Thông, Khai Lạc và xúm xít cả mấy đồng
chí nữa. Toàn các đảng viên cả. Họ khiêng một con hổ đã chết.
Hãy còn trông thấy mũi tên cắm xuyên phía tai xuống, máu còn chảy, thỉnh thoảng nhỏ một
giọt to xuống bậc đá.
Cây mai tƣơi làm đòn ống trĩu cong. Đầu và cái đuôi dài đều ngật quệt xuống phía đất, con
hổ này nặng có vài tạ. Con hổ mắc bẫy. Xóm Bò Tát ở giữa rừng xanh và cỏ lau, ngƣời ở lẫn với
hổ, quanh năm, lúc nào cũng luẩn quẩn thấy những hổ là hổ.
Thông ngẩng mặt trông thấy Thụ. Thông reo to:
- A kìa anh Vân!
Rồi cả bọn quẳng con hổ xuống đất. Vừa hay, họ đã đến gốc cây chò chỉ. Thụ nói:
- May quá, mình vừa đến đã đƣợc ăn thịt hổ.
- Ừ nhỉ, chúng tôi biết anh đến nên bẫy hổ mừng anh đây. Hổ ra ăn ban ngày đấy, ghê
không. Vùng này loạn rừng hay sao, hổ về nhiều lắm. Anh Vân à, tháng tám năm ngoái họp chi
bộ đầu tiên, chúng mình bẫy đƣợc con hổ, năm nay anh Vân về, lại đƣợc con hổ nữa.
Thụ cƣời:
- Đánh hổ cũng là tập đánh thằng Tây đấy.
Khai Lạc nhanh nhẹn, hấp tấp: