Page 116 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 116
- Ông nhớ ra tôi rồi, tôi chỉ biết có việc đi hái củi bán chợ Đồng Đăng.
- Tao bảo thật, mày gặp tao ở đây thì phúc nhà mày còn to đấy. Quan Đăng Vít đã biết hết
nhƣng nhờ có tao nói, quan thƣơng, bây giờ quan tha cho. Bây giờ tao dặn nhé: mày về nhà, bao
giờ thấy ngƣời lạ qua Lũng Nghìu thì chạy đi báo quan ngay. Phải cam đoan làm cách thế thì
quan Đăng Vít mới bằng lòng.
À, cách ấy. Cách bán anh em lấy đồng tiền. Năm trƣớc, quan hai Đồng Đăng cho thằng mật
thám sang bảo mẹ tao một câu hệt nhƣ mày nói bây giờ. Mày bảo tao bán anh em lấy đồng tiền
mua gạo à? Giống chó cũng không nghĩ nhƣ mày.
Mã Hợp lặng im một lúc rồi nói với đội Năm:
- Ông đội đã ở Đồng Đăng, công việc ông đi canh chợ ông đã đếm đƣợc cả mƣời hai tháng
thì ngày nào tôi cũng vác củi về chợ bán. Chắc ông còn nhớ có lần tôi đánh nhau, tôi đánh ngƣời
ta thế nào mà nhầm sang ông một cái, ông bắt tôi phải ba ngày về nhà hầu vợ chồng ông đấy.
Thế là ba ngày hầu ông tôi nhịn đói. Rồi về tôi lại bán củi, tôi chẳng biết gì cả, tôi không biết ai
đâu.
- Thôi, tao bảo đƣờng khôn mà mày không nghe tao thì cho mày chết.
Những lời độc ác mà nó nói ra cứ gọn khéo nhƣ con rắn bò, Mã Hợp sợ con rắn bò, từ lúc
ấy, Mã Hợp lặng im. Hỏi cũng không nói nữa. Chẳng hiểu Mã Hợp sợ hay Mã Hợp bƣớng.
Chẳng làm gì đƣợc, phải thả.
Đăng Vít đứng cửa, dặn mãi. Mã Hợp ra ngoài đƣòng rồi nó còn nói với theo:
- Bao giờ thấy thằng Thụ về thì sang bảo quan ngay. Không phải về đây, cứ báo đồn Đồng
Đăng cho nhanh.
Hôm ấy, Mã Hợp không về Lũng Nghìu. Mã Hợp trèo lên hang Áng Cúm. Mã Hợp gọi từ
cửa hang:
- Anh Năm à...
Thụ ra ngay. Mã Hợp bíu vai áo Thụ, khóc:
- Anh Năm có lòng tin em không?
Thụ cƣời:
- Anh tin em cho nên anh vẫn ở Áng Cúm chờ em. Anh có lo em báo Tây lên Áng Cúm bắt
anh đâu!
Mã Hợp nhìn kỹ Thụ rồi nói:
- Em thấy ảnh anh ở chỗ mật thám, mới trông hai con mắt, em đã biết ngay.