Page 46 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 46

CHƯƠNG 3. Điều ngạc nhiên của Solow: Đầu tư không phải là chìa khóa cho
                                                       tăng trưởng

               Các chính trị gia ở đâu cũng giống nhau. Họ hứa xây cầu, ngay cả ở những nơi chẳng
               có sông.

               – Nikita Khrushev

               Nhà kinh tế đoạt giải Nobel, Robert Solow đã viết về thuyết tăng trưởng trong hai bài
               báo năm 1956 và 1957. Kết luận của ông đã và đến bây giờ vẫn làm nhiều người ngạc
               nhiên: đầu tư vào máy móc không thể là nguồn gốc của tăng trưởng lâu dài. Solow

               cho rằng nguồn gốc duy nhất có thể cho tăng trưởng lâu dài là thay đổi công nghệ.

               Trong bài viết năm 1957, Solow đã tính rằng thay đổi công nghệ chiếm đến 7/8 tăng
               trưởng bình quân trên mỗi người lao động của Mỹ trong nửa đầu thế kỷ XX.

               Mặc dù các nhà kinh tế đã áp dụng (và vẫn còn áp dụng) mô hình tăng trưởng của
               Solow cho nhiều nước nghèo, nhiều người thấy khó chấp nhận quan điểm của ông là

               thay đổi công nghệ, chứ không phải là đầu tư, là động lực tăng trưởng lâu dài. Trong
               khi các nhà kinh tế phát triển dần dần từ bỏ quan điểm của Harrod-Domar rằng tăng

               trưởng tỷ lệ thuận với đầu tư trong thời gian ngắn hạn, họ vẫn tiếp tục tin rằng đầu tư
               là yếu tố quyết định tăng trưởng lâu dài.

               Các nhà kinh tế gọi lòng tin rằng tăng nhà xưởng và máy móc sẽ quyết định tăng
               trưởng là trào lưu vốn chính thống (capital fundamentalism). Liệu trào lưu vốn chính

               thống nắm vai trò gì được tranh luận quyết liệt trong tài liệu học thuật về tăng trưởng;
               chúng ta sẽ thấy trong chương tới điều gì sẽ xảy ra khi khái niệm “vốn” được mở

               rộng, bao gồm các kỹ năng và học vấn – nguồn vốn con người. Trong chương này,
               chúng ta sẽ thấy trào lưu vốn chính thống sẽ mâu thuẫn như thế nào với nguyên tắc

               “người ta phản ứng với những khuyến khích”.
               Nhưng trong các thể chế tài chính quốc tế, trào lưu vốn chính thống rất ít bị nghi ngờ.

               Qua các báo cáo gần đây của họ, người ta thấy những lời phát biểu như: “Kinh
               nghiệm điều chỉnh của các nước châu Phi cận Sahara cho thấy để đạt tăng trưởng

               GDP thật sự theo đầu người, tích lũy tư nhân và đầu tư là then chốt” (IMF, năm

               1996). Mỹ La tinh cũng phải gặp “thách thức duy trì mức đầu tư cần thiết để tiếp tục
               tăng sản lượng” (Ngân hàng Phát triển liên Mỹ, năm 1995). Ở Trung Đông, “cải thiện
               hiệu quả đầu tư – cả nhân lực lẫn vật chất – là một yếu tố quan trọng quyết định… khả

               năng phát triển của khu vực” (IMF, năm 1996). Tại Đông Á, “sự tích lũy tư liệu sản


                                                             46
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51