Page 130 - Trị Bệnh Hiếu Động Ở Trẻ Em
P. 130
TRỊ BỆNH HIẾU ĐỘNG ở TRẺ EM 131
Trí tuệ của trẻ bị bệnh có thể bình thường,
cũng có thể thấp, một số trẻ bị bệnh trong các lĩnh
vực như âm nhạc, tính toán, suy đoán, trí nhớ đều
có sự khác thường, biểu hiện đó được gọi là “thiên
tài ngu ngốc”.
Theo mức độ nghiêm trọng của bệnh, có thể
chia thành hai loại là chức năng thấp và chức năng
cao. Trẻ bị chức năng cao vẫn duy trì chức năng
nhận thức và vẫn có thể giao tiếp bằng ngôo ngữ
đơn giản, duy trì quan hệ tình cảm nhất định với
cha mẹ và mọi người xung quanh, đạt được những
thành tích nhất định trong học tập và nghề nghiệp.
Chức năng thấp thì trái lại. Trẻ bị bệnh có chức
năng cao cần phải được giám định để phân biệt với
trẻ bị bệnh hiếu động.
Chứng đơn độc ỏ trẻ có cách phán đoán
khách quan không?
Đối với những trẻ có biểù hiện lâm sàng điển
hình thì việc chẩn đoán không khó, đối với những
trẻ mức độ bệnh nhẹ, không điển hình thì việc chẩn
đoán không hề dễ dàng. Trên thế giới, có tiêu chuẩn
chẩn đoán chứng cô độc ở trẻ như sau;
+ Khuyết tổn giao tiếp xã hội, biểu hiện ít
nhất là hai điểm trong các điểm dưới đây:
- ứng dụng hành vi giao lưu có tính ngôn ngữ
bị khuyết tổn rõ rệt như giao lưu ánh mắt, biểu hiện
cục bộ, tư thế cơ thể, bắt tay.