Page 128 - Trị Bệnh Hiếu Động Ở Trẻ Em
P. 128
TRỊ BỆNH HIẾU ĐỘNG ở TRẺ EM 129
Chứng đơn độc ở trẻ có những đặc trưng
nào để phân biệt với bệnh hiếu động?
Chứng đơn độc ở trẻ còn gọi là “chứng sống
khép kín”, là một trong những trở ngại phát triển
phổ biến thường gặp nhất, do nhà tâm lý học người
Áo Kanner đưa ra vào năm 1938. Do mức độ
nghiêm trọng của bệnh khác nhau nên có lúc cũng
chẩn đoán nhầm là bệnh hiếu động. Vì vậy khi
chẩn đoán bệnh hiếu động ở trẻ, thì chứng đơn độc
ở trẻ phải được liệt vào là một trong những bệnh
cần phải phân biệt giám định. Sau đây chúng tôi
xin giới thiệu một sô nhận biết cần thiết về chứng
cô độc ở trẻ.
- Thiếu hứng thú và phản ứng các hoạt động
xã hội.
- Trở ngại ngôn ngữ: Hình thức đặc thù từ
không ngôn ngữ đến có ngôn ngữ.
- Hành vi hoạt động khác thường: Hình thức
chơi cứng nhắc, hạn chế, động tác thì lặp lại, tính
nghi thức và hành vi có tính cưỡng ép.
- Khởi bệnh sau khi sinh khoảng 30 tháng.
Những đặc trưng này dường như xuất hiện ở
tất cả trẻ bị chứng cô độc.
Cụ thể là, những đặc trưng trên đây có thể biểu
hiện ra các triệu chứng lâm sàng. Đa số trẻ bị bệnh